Cuối cùng cũng đã tới sinh nhật.
Buổi sáng hôm đó Đường Kiệt vừa mới luyện xong một bộ kiếm pháp, liền nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa.
Đẩy cửa ra xem, đúng là Lâm Đông Thăng.
Lâm Đông Thăng thấp gầy, dung mạo bình thường, đôi mắt đặc biệt linh hoạt, thoạt nhìn giống như chú khỉ nhỏ.
Khi nhìn thấy Đường Kiệt, vẻ mặt tươi cười xu nịnh:
- Đường huynh chuẩn bị xong chưa? Những người khác đang đợi ở dưới chân núi rồi.
Đường Kiệt hỏi:
- Không phải buổi chiều mới tiến hành tiệc mừng thọ sao? Sao lại đi sớm như vậy?
Lâm Đông Thăng trả lời:
- Hắc, Đường huynh nói sai rồi. Thời gian chúng ta ở trong học viện khá dài, khó có cơ hội ra ngoài một lần, tất nhiên muốn tận dụng toàn bộ thời gian ngày hôm nay, tranh thủ chơi bời. Mọi người đã hẹn xong, ban ngày chơi trong thành, đến lúc dự tiệc buổi tối sẽ đến chỗ ta.
Đường Kiệt mỉm cười:
- Vậy được, chờ ta thu dọn một chút.
Hắn trở về phòng thay quần áo.
Thay xong quần áo, Lâm Đông Thăng thấy Đường Kiệt chỉ mặc một chiếc áo học viên, không hề mang theo vũ khí và những thứ khác, chỉ có điều trong tay có một cái hộp, bất giác hỏi:
- Sao Đường huynh đơn giản thế? Đoạn Tràng Đao của huynh đâu?
Đường Kiệt cười nói:
- Không phải đi chiến đấu, cần gì phải mang đao.
- Chắc chắn sẽ có biểu diễn mua vui.
- Vậy thì múa đao nào cũng được. Đi thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-tranh-phong/2175946/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.