Trong nháy mắt ngọn lửa tức giận thiêu đốt toàn thân Đường Kiệt.
- Cố Trường Thanh!
- Tại sao ngươi có thể làm như vậy?
Đường Kiệt nhìn chằm chằm Cố Trường Thanh, ánh mắt thù hận không hề che dấu.
Hắn biết vì sao đột nhiên Cố Trường Thanh lại nói điều đó.
Gã muốn chọc giận hắn, để hắn thừa nhận mình là Đường Kiệt.
Dù đã có người ở An Dương xác nhận, Cố Trường Thanh vẫn muốn sử dụng phương pháp của bản thân để chứng thực thêm.
Ở một mức độ nào đó, điều này đáng tin hơn người phân biệt.
Chính vì vậy, hắn càng phải khống chế bản thân.
Tuy nhiên, bất kể hắn kiềm chế như thế nào, ngọn lửa căm hận vẫn trào dâng từ trong đáy lòng, thiêu đốt toàn thân hắn.
Cảm xúc này ảnh hưởng tới hắn, khiến hắn gần như không khống chế nổi bản thân.
Đúng lúc này, chợt vang lên một tiếng hô lớn.
- Súc sinh!
Tiếng thét của Thái Quân Dương nổ vang bên tai mọi người.
Soạt!
Hắn chỉ tay vào Cố Trường Thanh phẫn nộ quát:
- Cố Trường Thanh, ngươi có còn là con người hay không, lại làm cái việc đào mộ hủy xác mà ai ai cũng đều căm phẫn.
Không phải chỉ có thù hận mới có thể khiến con người mất lý trí.
Phẫn nộ trước việc ác độc cũng có thể khiến người ta ra mặt.
Cố Trường Thanh không ngờ bản thân kích động Đường Kiệt sắp thành công, Thái Quân Dương lại nhảy ra ngoài trước một bước.
Điều này khiến gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-tranh-phong/2175940/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.