Trần Tiểu Thiên nhớ rất kỵ những gì xem trong sách cổ lúc làm luận văn. Thần xạ thủ của quân Tống nổi tiếng với tài bắn cung có tầm sát thương vượt qua ba trăm bốn mươi bước, cổ đại một chân tính thành khuể, hai bước chân mới xưng bước, cho nên một bước ở thời đó thực tế thành hai bước ở thời hiện đại. Nếu tính ra, đường tên đi dài hơn năm trăm thước. Ở khoảng cách như vậy, ho vẫn bắn xuyên thấu tấm ván gỗ dày bằng bàn tay. Bởi vì chế luyện cực kỳ tinh xảo, Đại Tống từng có nghiêm lệnh, thần tỉ cung không được để mất cái nào, nếu như chiến bại, tất cả thần tí cung phải bị chém nát, làm cho tổn hại hoàn toàn. Nghiêm khắc giữ bí mật như vậy, kết quả Thần Tí cung của Đại Tống sau này thất truyền.
Theo quân chủ lực phía Sư soái xuất hiện, thú nhân và ma lang cung bị điểu nhập toàn bộ gia nhập chiến trường. Thiên sách doanh lấy Đường quân làm chủ thể chiếm cứ cánh trái, quân sĩ mặc minh quang khải vững bước hướng tiền, mạch đao xếp thành hàng giống như bức tương tuyết đao, áp về phía đối diện. Thiên tê doanh ở cánh phải thì đứng trên triền đồi, tay nâng thần tí cung.
Nỏ thù của Thiên Vũ doanh sử dụng chính là quyết trương nỏ, phải dùng chân đạp ở lưng nỏ, dựa vào lực lượng thắt lưng và bụng mới có thể kéo ra. Mà thần tỉ cung thì có một hệ thống căng lực tinh xảo, thông qua kết cấu bánh răng phức tạp, sĩ tốt dựa vào lực cánh tay là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-phong-luu/181501/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.