Tô Hỷ Muội lúc này không có tâm tư tìm tòi nghiên cứu trong lời của hắn nói có mấy phần thiệt giả, vội vàng hỏi:
- Ngươi cũng biết phá giải chú ngữ như thế nào à?
Nhìn bộ dáng gấp gáp của Tô Hỷ Muội, Trần Tiểu Thiên cơ hồ cười muốn bể bụng, hắn tựa lưng vào ghế ngồi, cười mị mị nói:
- Cái này thì phải biết xem phu nhân muốn phá giải là cái vu thuật gì.
Tô Hỷ Muội trên má dâng lên hai mảnh hồng vân, đôi mắt thủy uông uông lộ ra một tia yêu dâm mị ý, răng ngọc cắn môi, mị thanh nói:
- Biết rồi còn hỏi.
Trần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói:
- Phu nhân không nói, ta làm sao biết?
Tô Hỷ Muội do dự một hồi lâu, xấu hổ nói:
- Cái thần cụ... thiếp thân bỏ vào... không lấy ra... được.
Trần Tiểu Thiên thật vất vả lắm mới nhịn cười:
- Để ở địa phương nào rồi?
Tô Hỷ Muội thân thể run rẩy:
- Thì ở chỗ đó...
Trần Tiểu Thiên xoa xoa đôi bàn tay chưởng:
- Chỗ đó là chỗ nào? Cho ta xem qua ta mới nghĩ biện pháp được!
Tô Hỷ Muội muốn nói lại thôi, nàng xấu hổ lông mày hơi nhăn, khuôn mặt đỏ ửng, cành cây thược dược bẻ gảy vắt lên tóc mai chập chờn, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.
Trần Tiểu Thiên đứng lên, như không có việc gì vỗ vỗ ống tay áo:
- Nếu phu nhân không có chuyện gì, nô tài xin cáo lui trước.
Vừa nói hắn làm bộ muốn đi.
- Đợi một chút!
Tô Hỷ Muội gọi hắn lại.
Trần Tiểu Thiên xoay người, nhìn diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-phong-luu/1526974/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.