A cơ man mặc xong quần áo, trở lại thành một vũ cơ xinh đẹp. Nàng dùng ngón tay chạy vuốt lại mái tóc dài, lơ đãng nói:
- Ngươi muốn chạy trốn không?
Đột nhiên nghe được câu này, Trần Tiểu Thiên không thể tin vào tai mình:
- Cái gì?
- Muốn chạy trốn không?
A cơ man ra hiểu:
- Lúc này có thể rời đi.
Trần Tiểu Thiên trong lòng nóng lên:
- Làm sao trốn?
Cửa lao bị khóa sắt khóa, chẳng lẽ thủy lao có đương thông đi ra ngoài?
A cơ man cầm lấy bình mang cơm, từ đáy bình lấy ra một cái chìa khóa, thoải mái mở cửa lao ra.
- Phía ngoài không có khóa, chỉ cần thuận đường nay đi là được rồi. Lúc này bọn chúng đang ngủ, cẩn thận một chút, sẽ không có ai phát hiện
Trần Tiểu Thiên cẩn thận đẩy cửa lao, trước mắt là một cái địa đạo quanh co khúc khuỷu, chỗ quẹo của có một tấm khoang ánh sáng không rõ la thông hướng phương nào. Hắn đi hai bước, phát hiện A cơ man vẫn đứng nguyên tại chỗ.
- Đi a.
A cơ man lắc đầu:
- Ta không đi.
- Tại sao?
Trần Tiểu Thiên không cho mình là một thiên sứ vô cùng thiện lương, nhưng người thiếu nữ này đã cùng mình trai qua quan hệ xác thịt, mới vừa rơi còn ái ái ân ân, hiện giờ cứ như vậy mà vỗ vỗ cái mông rời đi, để nàng một mình ở lại địa lao này, thì Thật là điều mà một nam nhân không thể làm được.
- Ta dẫn cô cùng đi. Đừng lo lắng, ta nuôi được cô mà.
Mặc dù Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-phong-luu/1526963/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.