_"Nhận lấy..." Huyết Ảnh Nguyệt Vũ ngập ngừng đắn đo rồi ném cho hắn một chiếc nhẫn đỏ gắn viên đá hình mặt trăng khuyết cũng đỏ rực.
Liếc mắt thấy đây là chiếc nhẫn nàng vẫn đeo trên tay,vẫn còn hơi ấm mà mùi hương quyến rũ của nàng. Thiên Kiệt lắp bắp.
_" Này..... cái này. Sư Tôn.....ta nào dám nhận."
_"Nhiều chuyện.... ta bảo cầm lấy thì cứ cầm."Mặt nàng khẽ ửng đỏ, bĩu môi liếc hắn một cái đầy quyến rũ.
_" Vậy...ta..ta nghe theo Sư Tôn." Miệng thì từ chối nhưng tay lại nhanh chóng đeo vào.
Kỳ lạ là hắn chưa kịp đeo trước ánh mắt ngạc nhiên của ba người. Chiếc nhẫn như có linh tính chợt lóe lên tự động đeo vào ngón áp út tay trái của hắn.
Hai nàng bất giác quay sang nhìn nhau không giấu nổi sự ngạc nhiên trong mắt nhau.
_"Thiên...ý" là thiên ý hai nàng cùng thốt lên.
Huyết Nguyệt Ảnh Vũ mặt đẹp đỏ như gấc, vội vàng quay đầu tránh né ánh mắt ngạc nhiên của sư muội.
_"Hiii....sư tỷ... thì ra là tỷ cũng......"
_"Hừ...lại tiện nghi cho tên tiểu tử này."
Huyết Nguyệt Tiên Chỉ nhận chủ khiến tim nàng bất giác đập nhanh.Tiên Nguyệt Cầm, Huyết Nguyệt Tiên Chỉ cũng vậy, đều chứa một bí mật về Lời Nguyền, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại ném cho hắn chiếc nhẫn vốn làm bạn ngàn năm với nàng.
Trái với cảm xúc của hai nàng,hắn đưa linh thức vào xem không gian bên trong chiếc nhẫn.
Oa.....Trời ơi, vớ được cực bảo rồi.
Trong không gian bao la của chiếc nhẫn chứa hàng đống linh thạch lấp lánh đủ màu sắc, linh hạch,linh đan,bảo vật, bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-linh-song-nguyet/188902/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.