Thấy thiếu nữ nhìn hắn với đôi mắt rực lửa khiến hắn ngẩn ra. Đã bao nhiêu lâu rồi không ai dám nhìn hắn với ánh mắt " muốn giết người " như vậy. Khiến hắn giật mình cười lớn. Nhưng cười giữa chừng hắn lại giật mình im lặng. Cũng đã bao nhiêu lâu rồi hắn chưa cười vui vẻ như thế...
Vèo...
Một tảng băng nhỏ rất thân thiện "hôn" lên mặt hắn. Rồi sau đó là mưa " sao băng" ân cần nối nhau thăm hỏi một cách hết sức hoa lệ.
_ Ây... Khoan...khoan... Hiểu lầm, hiểu lầm, ta là người đã cứu cô nương đấy.... Cô lấy oán trả ơn.....
Người thiếu nữ chợt khựng lại, đúng vậy... Tên này cô không quen, không chung nhóm với lũ Vương tử đã âm mưu hãm hiếp cô. Ánh mắt cô quét qua đánh giá hắn, cao ráo, khuôn mặt tuấn lãng, khí chất phiêu nhiên, thần bí, ánh mắt có vẻ khá lãnh khốc, nụ cười mỉm tà tà. Tạo cho người ta cảm giác chính tà bất phân. Nhưng có gì đó không đúng, ánh mắt hắn nhìn cô càng ngày càng bất thiện. Cô chợt rùng mình, cái lạnh bất chợt khiến cô vô thức nhìn xuống.
Giờ đến lượt cô chết lặng, một bên ngực cô trắng muốt, no tròn, ngạo nghễ tung tăng nhô ra, không gì che giấu,vết máu còn vừa mới khô, y phục rách bươm, da thịt trắng muốt, mịn màng phơi bày ra, xuân sắc ẩn hiện khiến mặt cô đỏ như gấc chín. Thẹn quá hóa giận, một tay che ngực, một tay nhặt những khối băng ném như mưa về cái bản mặt đang thao láo, háo sắc nhìn chằm chằm kia.
_Gừ..... Dâm tặc.... Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-linh-song-nguyet/1465390/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.