Kkhu.... Khụ....
_" Huynh không sao? Chúng ta về thôi, kẻo sư tôn lo. "
_" Uhm.... "
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, thu thập linh thảo, quáng thạch, nhìn nàng ăn mặc rách rưới, chân để trần khiến hắn cảm thấy chua xót,nhìn vóc dáng cao gầy đen nhẻm, linh lực dao động yếu ớt khiến hắn cảm thấy rất thương tâm.Một cô gái mới 15,16 cái thời đẹp nhất của thiếu nữ, mà nàng phải bươn chải mưu sinh, ăn thiếu mặc thốn.
"Ta đã trở lại, sẽ không bao giờ để nàng phải chịu đau khổ, tổn thương nữa. " Hắn lẩm nhẩm quyết tâm. Pháp tắc thế giới này quá lộn xộn, Nghịch Thiên Chi Khí còn không có, chứ đừng nói là Hỗn Nguyên Chi Khí, có lẽ tinh cầu này là cấp thấp nhất trong Thiên Hà này. Chậc..... Muốn hồi phục tu vi tới đỉnh phong e là nói dễ hơn làm, cũng may, chứ không thì quy tắc nơi này sẽ ép ta ra tro bụi mất. Nhưng sống là tốt rồi, tuy thân thể này khá yếu, nhưng may là linh hồn Tiên Tôn ta vẫn còn, có thể từ từ tu luyện lại.
Hửm......
Thiên Kiệt khẽ liếc mắt lên khe đá trên cao, nơi đó mọc ra một cây nhỏ màu tím, có 7 lá, chính giữa làmột bông hoa trắng tinh,thân cây phát ra linh khí dao động cực kỳ nhỏ. Như có như không, là... Nghịch Thiên Chi Khí....
_" Thất diệp nhất hoa.... Thật không ngờ một tinh cầu thiếu quy tắc như vậy lại nuôi dưỡng ra một gốc ngàn năm...Ha ha ha, trời không tuyệt đường người. Có nó giúp ta đỡ tốn vài trăm năm tu luyện lên Chí Tôn.Trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-linh-song-nguyet/1465383/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.