*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các ma tướng nhìn thấy Diệp Quân Trì, đồng loạt run rẩy toàn thân, bình bịch tất cả đều quỳ xuống, chột dạ nhỏ giọng hô: “… Quân thượng.”
Diệp Quân Trì không chút để ý mà gật gật đầu, ngón tay miết nhẹ nơi eo Kỷ Viên, liếc mắt nhìn thấy cái hộp kia, cười như không cười: “Không tồi.”
Kỷ Viên hơi nhíu mày, trực giác cho thấy lời “Không tồi” kia của Diệp Quân Trì sẽ rất tồi đối với mình, cân nhắc một chút cuối cùng vẫn quyết định mang hộp về.
Diệp Quân Trì hình như đã nhìn ra ý đồ của hắn, chơi xấu mà cấu eo hắn một cái, không nặng không nhẹ, lại có thể làm tay chân hắn như nhũn ra, vội vàng ngậm miệng lại, nuốt tiếng rên xuống.
Bởi Ma quân đại nhân có thương tích trong người lại dục cầu bất mãn gần đây lạc thú đều chiếm từ chỗ Kỷ Viên, mà Kỷ Viên thì không thèm so đo với người bệnh, Diệp Quân Trì vui sướng được một tấc lại muốn tiến một thước, ngoại trừ bước cuối cùng kia, trên cơ bản, chuyện gì không nên làm đều đã làm hết rồi.
Cuối cùng Kỷ Viên vẫn là ôm hộp cùng Diệp Quân Trì trở về tẩm cung.
Ở một góc Kỷ Viên không nhìn thấy, Diệp Quân Trì gật đầu tán thưởng ma tướng đã dâng cái hộp gỗ kia lên, người kia liền nở nụ cười hàm hậu.
Hệ thống quan sát hết tất cả im lặng nhìn Kỷ Viên, có chút thông cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lieu-vi-kinh/3068338/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.