Vào thu, Tấn Hà nhiều mưa, đêm qua mưa rào một trận, sáng nay lại mưa nhỏ một cơn. Đại hội Tiên kiếm bày kết giới trên không trung, cản nước mưa lại, vừa ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy nước mưa rơi xuống đọng lại giữa không trung rồi lại chầm chậm chảy xuống.
Kỷ Viên đánh bay mười tu sĩ của ngày hôm nay, ngẩng đầu nhìn lên không trung âm u một chút, xoay người đi xuống võ đài.
Có đôi ánh mắt vẫn luôn dính lên người, Kỷ Viên mặt không cảm xúc ngẩng đầu nhìn lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Kỷ Sơn, Kỷ Sơn nặng nề nhìn hắn, trong mắt như có ánh lửa lập lòe.
Kỷ Viên bị gã nhìn tới sởn tóc gáy, đang định quay đầu rời đi, mắt đã bị che lại.
Diệp Quân Trì thở dài: “Vẫn thật muốn giết hắn.”
Kỷ Viên không tự nhiên kéo tay Diệp Quân Trì ra, Diệp Quân Trì nhướng mày, túm hắn kéo vào trong lòng, đối diện với ánh mắt nghi ngờ của hắn, cúi đầu hôn lên trán hắn, thần sắc tự nhiên: “Không sao cả, chỉ là muốn hôn ngươi thôi.”
Kỷ Viên ngẩng đầu nhìn sắc mặt tái nhợt yếu ớt của hắn, môi giật giật, cuối cùng vẫn không nói gì, mặt trầm xuống, xoay người bước đi.
Đang định cất bước đuổi theo sau, Diệp Quân Trì bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, quay đầu lại nhìn thẳng Kỷ Sơn, môi mỏng cong lên, lộ ra một nụ cười khiêu khích, Kỷ Sơn bốc hỏa, tức tới thở gấp, thấp giọng hừ một tiếng, liền nghe thấy giọng nói của phụ thân bên cạnh: “Con đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lieu-vi-kinh/3068308/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.