“Thiếp không chán ghét chàng, chàng đừng khổ sở.” Thẩm Diên ôm cổ hắn, ngửa đầu hôn một cái lên đôi môi mỏng của hắn. Nàng chớp đôi mi quạ dày đặc, hơi e lệ nói: “Cũng không phải không thể ở trên, nếu thiếp ở trên làm chàng thoải mái, sau này chuyện thiếp làm sai, chàng không được tức giận, cũng không cho phép nổi giận với thiếp.”
“Sao ta nỡ nổi giận với nàng, nàng vừa khóc ta đã hoảng sợ đến độ chân tay luống cuống.” Bùi Dực cắn khóe môi của Thẩm Diên, nhỏ giọng thúc giục: “Diên Diên chúng ta động phòng đi, phu quân sẽ không trách nàng.”
Hắn ôm Thẩm Diên trở mình, để nàng dạng chân trên đùi mình. Hắn nhún hông đẩy lên trên, một tiếng phụt, hàng họ thô dài dùng sức vỗ mạnh lên cái bụng nhỏ bằng phẳng của nàng.
Cậu rồng của hắn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang dựng đứng lên, kề sát ở trên âm hộ của Thẩm Diên. Nàng đỏ mặt, dùng tay cầm cây hàng khí thế hùng vĩ nhắm ngay cửa động ướt át của mình.
Nàng nâng cái mông lên, dùng sức ép xuống. Đầu nấm cực đại phá vỡ hai cánh hoa no đủ, chậm rãi đi vào trong. Thân cây thô to nghiền áp tầng tầng thịt mềm chật chội, từng tấc từng tấc đẩy vào trong nhuỵ hoa chật hẹp.
“Ưm…” Thẩm Diên nhíu mày lại, liên tiếp hít thở, mở lớn hai chân, chậm rãi nạp chú rồng thô to của hắn vào trong cơ thể.
Mật huyệt của nàng vừa ướt vừa chặt, bọc gậy th*t rất thoải mái. Hơi thở của Bùi Dực hơi dốc, nâng cái mông vểnh tròn trịa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773701/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.