Bùi Dực nhìn chằm chằm vào đôi mắt hạnh của Thẩm Diên. Hắn bưng lấy hai má nàng, để nàng nhìn bản thân với giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Diên Diên, nhìn ta, phải nhớ kỹ dáng vẻ của phu quân.”
Hắn nói rồi tiếp tục nhấn eo xuống, quy đầu siêu to căng thịt mềm chật hẹp ra, tiến vào trong từng tấc một.
Càng đến chỗ sâu bên trong, nụ hoa càng chật hẹp, viên quy đầu tròn trịa bị kẹp sung huyết tím. Bụng dưới của Bùi Dực căng chặt, chỉ cảm thấy vừa đau vừa sướng. Hắn nhẹ nhàng thở hổn hển, cũng không dừng lại động tác ra ra vào vào.
Hắn cong eo tiếp tục đi xuống, củ khoai to càng cắm càng sâu, cô bé nho nhỏ bị mở ra lớn mấy lần. Thịt mềm nơi miệng huyệt căng chặt đến trắng bệch tựa như muốn vỡ ra.
Thẩm Diên nhíu mày, cắn môi dưới rên rỉ: “Ơ… Phu quân, thật căng, đừng vào được… Hức…”
Bùi Dực thở nặng nhọc, rũ mắt nhìn nơi hai người giao hợp. Hắn còn có nửa cây súng loã lồ bên ngoài, gân xanh nhô ra đặc biệt dữ tợn, kêu gào muốn cắm vào bên trong.
Hắn thở dài, đè nén xúc động trong thân thể muốn đấu đá lung tung, cuối cùng là lui ra sau rút hàng họ ra ngoài.
Hắn lâu lắm không làm việc này, thứ bên dưới hưng phấn thật sự, căng vừa thô vừa dài, cứng như sắt nóng, còn thỉnh thoảng run rẩy phun ra tinh dịch dính nhớp.
Vật này của hắn vốn thô to hơn đàn ông tầm thường. Tuổi Thẩm Diên còn nhỏ, nhụy hoa lại chặt chẽ nhỏ hẹp. Nguyên cây cắm vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773692/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.