Bùi Dực ôm Thẩm Diên, trong lòng cảm thấy chua xót. Mấy ngày nay, hắn dịu dàng đối xử với nàng như vậy, không khác gì một “mình” khác cho lắm nhưng cũng không thể khiến nàng lưu luyến chút nào hay sao?
Nàng vẫn chỉ thích một mình khác thôi sao?
Hắn chua xót nói: “Diên Diên, ta và hắn là một thể, thấy ta như thấy hắn. Hắn có thể cho nàng, ta cũng có thể cho nàng. Hắn tốt với nàng, ta cũng sẽ đối tốt với nàng.”
Thẩm Diên lắc đầu: “Sao có thể giống nhau? Cảm giác vẫn là không giống nhau.”
Tuy rằng trước đó vài ngày, Bùi Dực đã cư xử gần như là giống y như đúc, ngay cả nàng cũng không phát hiện ra sơ hở.
Nhưng ngụy trang chung quy vẫn là ngụy trang, say mê hấp dẫn vẫn kém hơn nguyên chủ một chút.
Nàng đã lâu chưa gặp qua Bùi Dực dịu dàng khiến người ta nhịn không được mà luân hãm kia, có hơi nhớ.
“Ngươi để hắn ra gặp ta đi.” Thẩm Diên cắn môi đỏ, nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu hắn đồng ý ta gả cho ngươi, ta đây sẽ gả cho ngươi.”
Bùi Dực nhíu này, hơi không vui cho lắm.
Tại sao hắn cưới nàng mà còn phải nhận được sự đồng ý của tình địch chứ?
Thật là hoang đường!
Hơn nữa, cái tên tình địch kia vẫn là chính hắn, thế lại càng hoang đường hơn.
Bùi Dực đè nén nỗi không vui trong lòng, vẻ mặt ôn hoà nói: “Diên Diên, ta cầu thú nàng làm vợ, là chuyện giữa hai người chúng ta, chớ có xen lẫn người không liên quan tiến vào. Nàng gật đầu là được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773689/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.