Editor: Mứt Chanh
Thẩm Diên nhìn bầu trời đang tối sầm lại thì cảm thấy hụt hẫng, nàng chỉ vào đồ ăn chừa lại trên bàn cơm cho Bùi Dực rồi nói với nha hoàn: "Bỏ đồ ăn này đi, tướng gia ăn ở bên ngoài rồi, không dùng nữa."
Nàng mới vừa nói xong, giọng nói trầm ấm từ tính của một người đàn ông vang lên sau lưng: "Không ăn cũng đừng bỏ."
Thẩm Diên quay lại khi nghe thấy tiếng động thì trông thấy dáng vẻ phong trần mệt mỏi của hắn, hắn gần như là vội vàng trở về.
Chỉ có một mình hắn, khi đi đường nện bước vững vàng, bên cạnh không có gã sai vặt đỡ hắn, lại không giống kiếp trước uống say như chết vậy.
Thẩm Diên kinh ngạc hỏi: "Phu quân, hôm nay sao trở về trễ như vậy?"
Bùi Dực đi lên trước, ôm Thẩm Diên vào lòng. Hắn mổ xuống khóe môi nàng rồi mang theo xin lỗi: "Để Diên Diên đợi lâu, hôm nay bệ hạ mở tiệc, ta thoái thác không được cho nên mới chậm trễ. Ngày mai lại mang nàng đi mua thêm quần áo."
Tuy hắn không uống đến say như chết, nhưng bên môi hắn lại toàn mùi rượu. Hơn nữa, trên người hắn còn vương vấn mùi son phấn như có như không.
Thẩm Diên nhíu mày, dùng sức đẩy hắn ra rồi lui ra sau hai bước.
Nàng nói: "Phu quân uống rượu à?"
"Ừ." Bùi Dực gật đầu: "Bệ hạ mở tiệc, vì xã giao nên tùy ý uống lên mấy chén."
Thẩm Diên ngờ vực, uống rượu thì uống rượu, trên người sao còn có mùi son phấn của phụ nữ thế kia?
Mùi rượu và mùi son
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773675/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.