Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực bị đẩy một cái lảo đảo, dáng người lung lay hai lần. Chờ đến khi hắn ổn định lại cơ thể thì xe ngựa đã chạy được một đoạn.
Trùng hợp lúc này, một đợt người khuân vác đồ vật từ cửa hàng đối diện lại đây, chắn ngang ở trên đường phố.
Bùi Dực bị ngăn trở, chờ lúc hắn xuyên qua đám người thì xe ngựa đã không thấy bóng dáng đâu.
Người hầu kia đứng ở bên cạnh Bùi Dực, chắp tay xin tha: "Thuộc hạ tới muộn, mong tướng gia tha tội."
Bùi Dực nhíu mày, trầm giọng chất vấn: "Những người khác đã trở lại chưa?"
"Dạ chưa, những người khác còn đang tìm kiếm địa chỉ nhà bà ngoại của di nương."
Lúc mẹ Thẩm còn trẻ đã thành bé gái mồ côi, sau khi bà gả đến phương bắc thì đã bán nhà đi.
Sau khi Bùi Dực đến Nam Dương thì đến tòa nhà kia tìm nhưng cũng không tìm được manh mối gì.
Mười mấy năm qua, tòa nhà kia vài lần đổi chủ, được dùng làm nơi ở, sửa sang lại rồi dùng làm cửa hàng. Bùi Dực hỏi chủ nhà hiện tại thì chủ nhà kia nói không biết người nhà họ Tô dọn đi nơi nào.
Bùi Dực phái người đi tra xét mẹ Thẩm Diên còn có bà con khác hay không. Mẹ nàng là con gái duy nhất, cũng không có anh chị em gì.
Tuy nhiên lại tra ra mẹ nàng có hai người anh họ và một người chị họ.
Hắn phái người đi tra ba nơi này xem có bóng dáng gì của Thẩm Diên không.
Ba hộ gia đình này trải qua mấy chục năm cũng chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773627/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.