Editor: Mứt Chanh
Nam Dương, nhà họ Tô.
Giờ sửu, màn đêm sâu thẳm, tối đen như mực.
Thẩm Diên ngủ đến mơ mơ màng màng, nửa mơ nửa tỉnh thì nghe thấy giọng nói trẻ con non nớt của Tô Uyển: "Cô ơi, mau mở cửa, Uyển Uyển muốn ngủ với cô."
Tiếng đập cửa từng trận liên tiếp, Thẩm Diên bị đánh thức. Nàng nheo đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ mà đứng dậy, tiện tay lấy áo ngoài khoác trên vai rồi đi mở cửa.
Mới vừa mở cửa ra, Tô Uyển đã nhào vào lòng nàng.
Thẩm Diên buồn ngủ mơ màng, vẫn chưa tỉnh táo nên đứng không vững lắm. Nhất thời chưa chuẩn bị kịp đã bị sức nặng của Tô Uyển đụng phải ngã ra sau.
"Ôi..." Thẩm Diên kêu lên.
Tô Hành Chỉ thấy thế thì lập tức vươn bàn tay to túm chặt nàng, vốn muốn kéo nàng lại nhưng không biết sao trọng tâm của Thẩm Diên lại lùi về sau.
Hơn nữa trong lòng nàng còn ôm Tô Uyển, trọng tâm càng chuyển về phía sau, liên đới huynh ấy cũng ngã theo.
Thấy không túm lại được, Tô Hành Chỉ lập tức lao về trước kéo Thẩm Diên vào lòng, bản thân thì lót ở dưới người nàng.
"Rầm" một tiếng, người đàn ông ôm người phụ nữ cùng nhau ngã xuống đất.
Vóc dáng Tô Uyển nho nhỏ, cơ thể uyển chuyển nhẹ nhàng, động tác cũng nhanh nhạy. Lúc sắp rơi xuống đất thì con bé bất ngờ lăn về phía trước chạm đất, cũng không bị té.
Con bé ngồi dưới đất, nhìn cha và cô đang chồng lên nhau thì lập tức hơi xấu hổ che mắt lại, đồng thời cũng hơi ảo não.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773623/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.