Editor: Mứt Chanh
Vẻ bi thương trong mắt Thẩm Diên chạm đến Bùi Dực khiến cánh tay giơ lên cao của hắn từ từ buông xuống, đặt tờ ngân phiếu năm trăm lượng vào trong tay Thẩm Diên, nhẹ giọng nói: "Đáp ứng mua vòng tay cho nàng."
Thẩm Diên liếc nhìn tấm ngân phiếu kia nhưng chẳng thèm phản ứng gì. Nàng quá khổ sở, tiền cũng không thể khiến nàng vui vẻ lên.
Bùi Dực nhìn viền mắt đỏ hoe và ươn ướt của nàng thì vươn ngón tay thon dài muốn lau nước mắt cho nàng, nhưng lại cảm thấy như vậy quá mức thân mật quen thuộc nên đành phải rút tay về.
Thấy Thẩm Diên thương tâm như thế, Bùi Dực nghĩ ngợi, vẫn nói sự thật với nàng: "Nàng đã không phải nữ nô ti tiện, ngày đó gả cho ta, bà nội đã giúp nàng thoát khỏi nô tịch."
Nói đến thoát khỏi nô tịch, sóng mắt Thẩm Diên khẽ nhúc nhích, lúc này mới có chút phản ứng. Một khi thoát khỏi nô tịch vậy thì nàng rời khỏi nhà họ Bùi sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Thẩm Diên mặc không lên tiếng nghĩ thầm về kế hoạch sau này, Bùi Dực cho rằng nàng còn đang vì chuyện nô tịch mà thương tâm.
Hắn ngẫm nghĩ, lại lấy từ trong tay áo ra ba trăm lượng cho nàng: "Chớ khóc, bổng lộc tháng này của ta đều cho nàng."
Bùi Dực nhìn tiền thì trong lòng hơi không đành lòng. Tháng này mỗi ngày hắn dậy sớm lên triều, cẩn trọng xử lý chính vụ, đều toi công rồi.
Thẩm Diên hít hít cái mũi, nhìn ngân phiếu trong lòng bàn tay nhưng vẫn im lặng không nói gì.
Bùi Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/158963/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.