Gió thu tản mác, giữa hồ nước xanh ngắt màu trời, hoa sen đã có chút rơi rụng. Trúc Huyên vân vê lọn tóc dài trên tay, hạnh mâu không chớp ngắm nhìn một lượt trang viên, phía trước nàng nam tử diễm y rực rỡ đang phe phẩy quạt giấy:
- Nàng thấy thế nào?
Hoàng Tử Thần xoay người lại, hoa bào loạn tay, bạch phát lướt ngang gương mặt tuấn lãng.
Trúc Huyên chậm rãi ngồi xuống hành lang, trong đầu vẫn muôn vàn suy tính:
- Rộng như vậy, có lẽ rất đắt đi!
Hoàng Tử Thần tựa người lên khung cửa dán giấy dầu trắng trơn, phượng mâu mười phần tự mãn:
- Dù sao cũng không phải tiền của chúng ta!
Trang viên này nằm về phía bắc Liêu Thành, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, phía trước tiền viện một khách phòng một thư phòng, khuất góc hồ sen là từ đường. Phía sau có hậu viện, bao gồm ba viện tử riêng biệt xen lẫn giữa hoa viên. Gần cổng phụ còn có nhà bếp và nơi ở của hạ nhân.
Hoàng Tử Thần gõ gõ quạt vào cột gỗ sơn son tươi mới:
- Gia chủ muốn bốn trăm lượng hoàng kim, so với giá cả Liêu Thành thì coi như thuận mua vừa bán! Ta đặt cọc năm mươi lượng, sau khi lên quan phủ làm khế ước, liền đưa hết!
Trúc Huyên ánh mắt dâng lên khẩn trương, bốn trăm lượng vàng, con số này nàng có nằm mơ cũng không nghĩ đến nổi. Nàng ở Triệu gia thôn đã bảy tám năm, đừng nói là bốn trăm lượng, cái cốt yếu, một mẩu vàng còn chưa được sờ đến.
- Ngươi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-khuc-tieu-dao/3950083/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.