Dương Phàm cảm giác ý thức một đợt hoảng hốt, có lúc giống như hoàn toàn chim vào bóng đêm tuyệt đối sau đó lại lâng lâng trôi lên cao.
Đây là một loại ảo giác như trải qua Luân hồi.
Cũng không biết trải qua thòi gian bao lâu. có lẽ là một chóp mắt, có lẽ là tang thương vạn kiếp, ý thức cùa Dương Phàm rốt cục thanh minh.
Trên bầu trời vầng thái đương nóng rực tận lực thiêu đốt một tia ẩm ướt cuối cùng trên mặt đất.
Dương Phàm phát hiện mình đang ờ trong một thôn trấn nhò phồn hoa, bốn phá đòng người qua lại cùng vói đù loại tiếng ồn.
Đây là một loại cảm giác lâu rồi mới có, đường như chi cảm thụ từ rất lâu trước đó.
- Đây là nơi nào? Dường như ta tiến vào giới ngoại thần tháp.
Dương Phàm quan sát bốn phá. kinh ngạc phát hiện chân mình lơ lừng cách mặt đất khoảng ba xích, bên cạnh là một thiếu niên tướng mạo cực kỳ xấu xí, hết sức thân thiết. Đây chãng phải là bộ dạng cùa Hô Phi lúc trước ở Phàm giới sao?
Trừ Dương Phàm cùng Hồ Phi, trên không thôn trấn còn lơ lừng mấy ngân người, có lẽ càng nhiều hơn.
- Trời ạ! Pháp lực cùa ta...
- Làm sao cơ thể của ta lại biến thành như vậy?
"Ngoại lai giả" lơ lừng trên không trung bắt đầu kinh hô, sau đó chìm vào hỗn loạn.
Pháp lực?
Trong lòng Dương Phàm lộp bộp một tiếng, đột nhiên toàn thân phập lực của mình hoàn toàn không có.
Thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hong-lo/2864550/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.