Chương trước
Chương sau
- Ha ha, muốn đi? Đâu có dễ như vậy!

Người tới chính là Dương Phàm, từ trong Luân Hồi Bàn hư vô bước ra. Hắn khẽ cười bắt lấy tay Trương Du Vũ nhưng lại không gây nên sự chú ý cùa những người khác trong phòng.

- Dương thúc thúc, cầu người tha ta đi, Tiểu Vũ chi là đùa giỡn với hắn.

Trương Du Vũ điềm đạm đáng yêu nói.

Trong lòng Dương Phàm cổ quái: "Dương thúc thúc? Ai là thúc thúc ngươi, còn gọi thân mật như thế".

Ngay khi hắn ngần ra, thân hình Trưcmg Du Vũ trước mắt đột nhiên hóa thành một làn khói nhẹ biến mất.

BỊ lừa!

Dương Phàm biến sắc. sau đó tnển khai cảm quan Đại Luân Hồi. ngạc nhiên nói:

- Độn thuật thật cao minh!

Trong nháy mắt Trương Du Vũ kia đã chạy trốn không còn tung tích.

Cảm quan Đại Luân Hồi của Dương Phàm chi bắt giữ đến khoảnh khắc nàng biến mất khỏi Yêu giới, xuyên qua giới diện khác.

- Trên người nàng này rốt cục có Pháp bảo gì. thần thông cảnh giới mặc dù không bằng Đại Đế nhưng ờ những phương diện độn thuật, dịch đung, bói toán lại có trình độ như thế.

Dương Phàm giật minh không nhò.

- Phụ thân, mau cứu con!

Dương Thần cực kỳ đáng thương nhìn về phụ thương nơi góc tường, đầy vẻ cầu xin.

Ầm... Ba~

Yêu Đế cánh xanh kia lại nện xuống một côn. đánh cho hắn đa tróc thịt bong, hắn lại kêu gào thảm thiết.

Dương Phàm hơi trầm ngâm, tay đặt lên trán một lúc. khẽ phun ra một chữ:

-Định!

Ngay lập tức Yêu Đế cánh xanh kia bị khóa cứng tại chỗ. biểu tình lạnh lùng một tay vung côn ngưng lại như hình ảnh.

Hô~

Dương Thần thỡ ra một hơi dài, nhìn Yêu Đế cánh xanh bị thời gian giam cầm trước mắt, không khòi sinh lòng hâm mộ: Lực lượng giam cẩm thời gian này thật sự quá nghịch thiên, thật là làm người ta ao ước.

Dương Phàm thì vẻ mặt bình tĩnh, đường như làm một chuyện nhò bé không đáng kể.

Giam cầm thời không chẳng qua là thần thông tương đối nghịch thiên.

Nhưng với tnnh tự của Dương Phàm giờ phút này. hắn hiểu được rất rõ chường khống thời không chẳng qua chỉ là một môn.

Thế gian này có càng nhiều thần thông cùng lực lượng đáng sợ.

Tỷ như nhân quả vận mệnh khó thể nắm lấy, chi sợ càng thêm cấm kỵ. không thể đụng chạm so với thòi gian.

Lại tv như Tiên Hồng Không Gian của hắn, Thiên cổ - Tiên Thiên hỗn độn sinh linh từng chứng kiến. Lực lượng cùa thòi gian tại trước mặt nhân vật gần như nguyên thùy kia căn bản không có ý nghĩa gì.

Bời vì vào thòi hỗn độn thất giới chưa mờ ngay cả thời gian cũng không tổn tại.

Công phép của Dương Phàm tới tù sinh mệnh tự nhiên mà nay vượt qua sinh từ, chường khống Luân hồi.

Nếu có thể hoàn toàn chường khống Luân hồi nhân quả thậm chí vượt qua Đại Luân Hồi, như vậy Đại Đế có thể khiến quay ngược thời gian ờ trước mặt Dương Phàm chỉ sợ cũng không có sức phản kháng.

Cho nên Dương Phàm cũng không đắm chim trong tự đắc khi bước đầu nắm giữ thời không, thậm chí không muốn nghiên cứu quá sâu trên đạo này.

- Yêu Đế đại nhân bị làm sao vậy, không thấy nhúc nhích?

Lúc này Yêu Quân khác trong hình phòng đểu luống cuống tay chân.

- Không tốt, Yêu Đế đại nhân bị giam cầm thòi gian.

Có một Yêu Quân nhìn ra manh mối. sợ tới mức sắc mặt trắng bệch ánh mắt đảo quanh bốn phía. vội vàng kêu lên:

- Nhanh đi thông báo cho Yêu Hoàng đại nhân.

Toàn bộ hình phòng hỗn loạn.

Vút!

Một ráng đỏ mỹ lệ xẹt qua trên không Thần Hầu Phù hạ xuống một tòa đại điện lam kim lớn nhất trong phù.

- Báo Yêu Hoàng, có chuvện không ổn. Thanh Lôi Yêu Đế bị người giam cầm.

Trong xích quang hiện ra một bóng hình xinh đẹp yểu điệu màu lừa đỗ. dĩ nhiên là tộc

Hòa Phượng hiếm thấy.

- Như thế náo? Ngay cả một nhân loại nho nhò hắn cũng không khống chế được!

Một thanh âm lạnh lùng rất là khinh thường từ sâu trong đại điện truyền ra.

Đó là một thanh niên toàn thân bao phù bởi lân phiến màu đỏ tía, dáng người gầy gò. cơ bắp cuồn cuộn tràn ngập khí tức lực lượng dã man. Tóc hắn như châm cứng dựng thẳng đứng, trên trán có con mắt thứ ba nhưng nhắm chặt.

Hai mắt dưới hàng mi, ờ trong tối đen sâu thẳm hiện ra một tia tinh quang màu bạc sáng bóng, nếu cần thận quan sát sẽ phát hiện sau lưng hắn còn có một đôi từ sắc lôi dực.

Nữ nhân Yêu Quân tộc Hòa Phượng nừa quỳ trên đất. thân thể mềm mại run nhè nhẹ. Nàng chi vẻn vẹn là ở cùng một chỗ với Yêu Hoàng này đã cảm nhận được tâm thẩn run rẩy sợ hãi không dám nhìn thăng.

Nàng hiểu rất rõ vị Tam Nhãn Yêu Hoàng trước mặt chính là tuyệt đinh kỳ tài quật khởi trong hai chục vạn năm gần dây của Yêu giới, trờ thành phụ tá đắc lực dưới trướng Man Hoàng Đại Đế.

- Bầm Yêu Hoàng, nghi là có cường giả Huyền Tiên tam trọng ra tay, bời vì Thanh Lôi Yêu Đế bị giam cầm bời lực lượng của thời gian pháp tắc.

Bóng hình xinh đẹp yểu điệu trong xích quang đáp lời.

- Huvền Tiên tam trọng?

Tam Nhãn Yêu Hoàng hừ lạnh một tiếng, hai tay chà xát theo bản năng, liếm môi:

- Tốt lắm. bản hoàng chính cần đối thù như vậy để luận bàn.

Dứt lời. Tam Nhãn Yêu Hoàng liền chuẩn bị đứng lẽn.

Ngay vào lúc nữ nhân tộc Hòa Phượng kia hơi thở ra nhẹ nhõm.

- Ha ha, không cần đi. Ta tới rồi!

Một thanh âm nam nhân hơi có vẻ vui mùng trống rỗng xuất hiện ở sau lưng Tam Nhãn Yêu Hoàng.

Hắn đi ra từ trong một cái Luân Hồi Môn hư vô.

- Người nào!

Thậm chí khi hắn hoàn toàn bước ra Tam Nhãn Yêu Hoàng khó khăn lắm mới cảm thấy được, hét lớn một tiếng. Một quyền sắc bén như lôi điện bùng nồ nhấc lên từng tầng lôi văn chồng chất trong hư không, một cỗ khí tức hủy diệt cấm kỵ ập đến bao phù người phía sau.

Đối mặt với một kích như thế. nam nhân phía sau cũng lộ vẻ ngưng trọng, thở ra một hơi. một chường khẽ vạch trên hư không.

Ba—

Chi thấy trong lòng bàn tay hắn hiện lên một cái lốc xoáy Luân hồi màu sắc rực rỡ. trực tiếp nuốt hết một chường ẩn chứa lực lượng cấm kỵ đồ thần diệt tiên này.

Khí tức cuồng bạo hùy diệt trong không trung tức thì hoàn toàn biến mất, như mặt hồ khôi phục bình tữih.

Giờ phút này trong đại điện lại có vè yên tữứi như thế.

Một chưởng của nam nhân kia lại như không dính một tia khói lừa nhân gian.

Tam Nhân Yêu Hoàng lại càng trợn trừng hai mắt, sững sờ tại chỗ.

Hắn khó thể tường được, trong không gian Yêu giới này trừ Yêu Hoàng ra còn có người có thể hóa giải một chường này không đính một tia khói lừa nhân gian như vậy.

Nữ nhân tộc Hỏa Phượng thấv cảnh nàv không khòi hít ngược một ngụm khí lạnh. Người tới là cường giả cỡ nào?

Tim nàng chợt đập nhanh hơn gấp chục lần, một khi hai người này tnển khai chiến đấu, mình còn có thể may mắn sống sót khi dư ba lan đến sao?

- Hồ Phi, ngươi vẫn khỏe chứ?

Nam nhân kia lại cười ngăn cản Hồ Phi đang muốn tiếp tục ra tay.

- Ngươi là... Dương lão đại?

Hồ Phi há hốc miệng, khi con mắt thứ ba của hắn mờ ra, hư không không hiểu run lên. một tia ba quang màu vàng thoáng hiện lên trong mắt.

- Không hổ là Tam Nhãn Thông Thiên, lại nhìn thấu thân phận của ta. Nhiều năm không gặp, ngươi cũng đã tu luyện đến cảnh giới Huvền Tiên nhị trọng, thậm chí đúc thành thân thể Ma Thần.

Thân hình Dương Phàm lập tức biến hóa thành bộ đáng kiệp trước, hơi khen ngợi nói.

- Dương lão đại...

Vành mắt Hồ Phi hơi đò lẽn, vẻ mặt lạnh lùng biến mất. giống như thấy được người thân nhất.

Bá!

Nữ nhân tộc Hòa Phượng trong lòng run lên, lập tức hóa thành ráng đỗ bay mất.

Tiếp theo hai người ngồi trong đại điện nàv bắt đầu ôn chuyện, trên mặt đều lộ ra vẻ nhớ lại chuyện cũ.

HỒ Phi trước tiên kể lại chuyện cùa mình ở Yêu giới.

Bởi vì có quan hệ với Hầu Đông, sau khi hắn phi thăng thượng giới rất nhanh được Man Hoàng trọng dụng.

Đồng thời Man Hoàng cũng rất chiếu cố hắn, che chở vô cùng.

Nguyên do trong đó chính là vì Man Hoàng từng là bạn tốt vong niên với phụ thân cùa Hồ Phi.

Nói tới đây, Dương Phàm không khỗi thầm lo. Nếu như vậy, Hồ Phi cùng Cừu u Ma Đế là từ địch, mặc đù bản tôn cùa Cừu u Ma Đế cùng Luân Huyết Đại Đế đã sớm tan thành mây khói.

Lần trước Dương Phàm cũng quên hỏi Luân Huyá Đại Đế chuyện có liên quan đến phụ thân của Hồ Phi.

Nhưng hắn biết một điều, tám Thẩn thú bị trói trong Huyá Nhật Điện năm đó bề ngoài là bị bắt giết nhưng thực tế chi là "Khắc long" được Luân Huyá Đại Đế tạo ra.

Dù sao luyện chế Thần Huyá, chi vẻn vẹn là cần đến những nhân tố thần bí trong huỵá mạch.

Mà số phận cùa tám Thần thú bị trói kia như thế nào Dương Phàm cũng không biết, sau khi suy tính hơn phân nừa là có khả năng bị nhốt và liên tục cung cấp huyá mạch chất lượng cao.

Hồ Phi tại Yêu giới, đùng Nghịch Tiên Huy á trong thòi gian dài. có được tài nguyên hùng hậu từ trong Huyá Nhật Điện, lại được nhân vật cấp Đại Đế chiếu cố, tu vi thần thông tất nhiên là tiến tnển cực nhanh.

Tu vi Huyền Tiên nhị trọng đỉnh, hơn nữa đã đúc thành thân thể Ma Thần, có thể nói Hồ Phi là đệ nhất nhân dưới Đại Đế.

Đối với việc Hồ Phi đúc thành thân thể Ma Thần, trong lòng Dương Phàm hơi bất ngờ.

Tuy nhiên vừa nghĩ bản thân hắn là Thần thú siêu cấp. trong thân thể có cẩm Kỵ Chi Huyết, đùng Nghịch Tiên Huyá thời gian dài đạt tới thân thể Ma Thần cũng không phải là quá bất ngờ.

Thân thể Ma Thần chỉ từng xuất hiện trên người Cừu u ma khu tại hạ giới.

Từ một trình độ nào đó mà nói, thân thể Ma Thần đã là thân thể mạnh nhất mà Hậu Thiên có thể sinh ra.

Mà Luân Huyết Đại Đế theo đuổi lại là một loại Tiên Thiên Ma Thần Thể không thể xác thực trong truyền thuyá. Loại thể chất này chính là sinh ra trong hỗn độn, Hậu Thiên tuyệt đối không thể sinh ra

Một cái là Hậu Thiên, một cái là Tiên Thiên, chi khác một chữ nhưng hoàn toàn không phải một cấp bậc.

Tuy nhiên đạt tới Huyền Tiên nhị trọng đinh lại có được thân thể Ma Thẩn. Trong thất giới này có khả năng áp đảo được Hồ Phi xem ra chỉ có nhân vật cấp bậc Đại Đế.

- Dương lão đại. Sự tích của ngươi ở Thiên giới ta cũng có nghe nói. Lúc náo ta cùng với ngươi tới lật tung Cừu Long Cung kia lên. Ha ha ha...

Hồ Phi nhắc tới Cừu Long Cung cùng Long Hoàng Tổ tức thì mặt đầy lừa giận.

- Lật tung Cừu Long Cung? Ha ha, tin tưởng sẽ có cơ hội này.

Dương Phàm bật người, cảm thấy được chù ý này cùa Hồ Phi cũng không tệ.

Chi là hiện tại hắn vẫn không nắm chắc chiến thắng Đại Đế chẳng sợ là chính diện chống

lại.

Đương nhiên, nếu như Dương Phàm có Thần khí chân chính, như vậy thì lại khác.

Hai người nói chuyện hơn nửa ngày, một vị Yêu Đế từ dưới chạy lên, giọng sợ hãi nói:

- Thanh Lôi Yêu Đế còn bị lực lượng thời gian giam cầm, chúng ta không thể giải trừ. Còn có nhân loại bị bắt giữ đang chờ Yêu Hoàngxừ lý.

Hồ Phi ngẩn ra:

- Dương lão đại. nhân loại kia là ai?

- Suýt nữa thì quên.

Dương Phàm ha ha cười, lúc này mói nhớ tới Dương Thần ở bên hình phòng cùng với Thanh Lôi Yêu Đế kia còn đang chịu khổ.

Không bao lâu. Dương Thần cùng Thanh Lôi Yêu Đế được mang lên.

Dương Phàm cong tay bắn một cái. giải trừ thời gian giam cầm trên người Thanh Lôi Yêu Đế.

Thanh Lôi Yêu Đế đầy vè sợ hãi. thầm nghĩ lại mà sợ: "Nhân loại này lại là Tiên Đế Huyền Tiên tam trọng, thân phận như thế cho đù dõi khắp toàn bộ Yêu giới cũng chi có hai ba người".

- Ha ha! Đứa nhỏ này thiên phú không tồi a.

Tam Nhãn Thần Thông cùa Hồ Phi ngay cả thân thể Luân hổi tân sinh của Dương Phàm đều có thê nhìn ra huống chi là thiên phú của Dương Thần.

- Kiện Thứ Thần khí này liền tặng cho ngươi.

Hồ Phi hào phóng tiện tay ném cho Dương Thần một kiện Thứ Thần khí hạ phẩm.

- Đa tạ Hồ thúc.

Dương Thần vui mùng như điên. Hồ thúc này thật đúng là người có tiền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.