Các tu sĩ tại đây đều bắt đầu suy đoán, phỏng đoán năng lực của ma đạo Thạch Thiên Hàn có thể có được.
- Vào đây!
Trong hai mắt Dương Phàm chợt lóe một tia sắc thái kỳ dị, cũng với tiêu hao một số lực lượng linh hồn. Hắn đột nhiên hiểu rằng Tiên Hồng bí kỹ cũng là vận dụng đối phó với linh hồn tầng lớp cao sâu. Nếu như dưới trạng thái bình thường, khẳng định hắn sẽ không tùy tiện ra tay đối phó với tiểu cô nương này, dù sao đối phương cùng một cấp bậc với mình, đối với kỹ xảo vận dụng linh hồn lại còn cao hơn mình, ở dưới tình huống đó, xác xuất thành công của Dương Phàm sẽ không vượt quá ba thành!
Nhưng mà lúc này trong chiến đấu trong không gian mộng cảnh vừa rồi, lực lượng linh hồn của tiểu cô nương đó bị hao hết chín thành, lại thêm tâm thần bị hao tổn.
- A!
Tiểu cô nương đột nhiên khẽ kêu một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, không ngừng nghẹn ngào, cổ họng của nàng dường như bị cái gì đó bóp chặt không thể hô hấp cũng không thể thốt ra tiếng nói. Trong mắt nàng lộ rõ vẻ kinh hãi, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn không ngừng giãy dụa. Nhưng bất kể nàng giãy dụa thế nào, đều không tránh thoát cánh tay tử vong vô hình kia. Tay trái của Dương Phàm vẫn cứ giơ lên giữa không trung, có hình dạng bóp chặt, dường như có thể xuyên qua không gian cách trở, bóp chặt cổ của tiểu cô nương đó.
Các tu sĩ tại đây đều lộ vẻ mặt hoảng sợ, đây là nỗi kinh sợ về điều mà mình không thể hiểu được. Rốt cuộc loại thủ đoạn thần thông này là làm thế nào được vậy?
Đả thương người trong vô hình! Nhìn không thấy hướng công kích thì làm sao tránh né. Hai bên cách xa nhau mấy chục trượng, cách tầng tầng lớp lớp vòng phòng hộ, mà hết thảy vòng phòng ngự này, đều hình như không có tác dụng. Các tu sĩ tại trường trong ánh mắt nhìn về phía Thạch Thiên Hàn không khỏi nhiều thêm vài phần sợ hãi.
- Mau! Mau buông nàng ra!
Nam tử mắt quỷ rốt cục phản ứng lại gần như rít gào nói, đôi mắt quỷ đỏ rực trợn trừng như sắp nứt ra.
- Ta không buông nàng. Ngươi có thể làm gì chứ?
Thạch Thiên Hàn cười lạnh.
- Ngươi nếu giết chết nàng. sư tôn chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Chẳng lẽ ngươi muốn bị tu sĩ bậc cao đuổi giết?
Thạch Thiên Hàn cười một tràng dài ngạo nghễ, ma khí trên người dao động mãnh liệt, ma uy mạnh mẽ kia bao phủ phạm vi mấy chục trượng. Huyết Ma Tam Tử đều hai mặt nhìn nhau. thầm nghĩ: "Thạch Thiên Hàn nàv không khói quá tự phụ đi! Không ngờ dám coi thường một con lệ quỷ tiếp cận cấp Quỷ Vương như vậy."
- Chết đi!
Nam tử mắt quỷ lộ vẻ mặt dữ tợn, hai tay máu chảy xuống không ngừng vội vàng vẻ ra pháp quyết trong hư không. Con lệ quỷ cao lớn tới ba trượng kia bỗng nhiên phát ra một tiếng gào rít rung trời, thân ảnh quỷ mị "Vèo" một cái phóng tới phía Dương Phàm, tốc độ đó dùng mắt thường gần như không thể nắm bắt được, chỉ nhìn thấy một cái bóng mờ.
- Xem đây!
Thạch Thiên Hàn ngửa mặt lên trời thét dài, ma khí mãnh liệt mênh mông cuồn cuộn trong cơ thể đánh ra. Giờ khắc này, các tu sĩ đều cảm nhận sâu sắc lực lượng ma đạo tinh túy chấn nhiếp tâm hồn đó. Cuồng bạo, lạnh lùng, vô tình, giết chóc, khát máu, điên cuồng, bá đạotập trung ngàn vạn nhân tố hắc ám hủy diệt trên thế gian vào lực lượng ma đạo bá đạo thuần túy nhất!
Đây mới là ma đạo chân chính!
Thạch Thiên Hàn đánh ra một chưởng, khí thế hào hùng, ẩn chứa uy thế long trời lỡ đất, cùng con lệ quỷ to lớn kia giao kích cùng một chỗ. Thân mình hắn nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, không ngờ không có bị thua. Các ma đạo tu sĩ tại đây đều bị chấn động sâu sắc. Đặc biệt là những ma đạo tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia.
Thạch Thiên Hàn rõ ràng là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, lại có thể phát ra một chưởng có uy lực khủng bố như thế, lấy cứng chọi cứng cùng lệ quỷ tiếp cận Quỷ Vương mà không bại.
"Ầm ầm! Ầm ầm!"
Một người một quỷ ở trên không trung bắt đầu giao kích long trời lỡ đất.
- Hắn thật sự chỉ là Trúc Cơ trung kỳ sao?
Lão thất Huyết Ma khó có thể tin hỏi:
- Lúc trước lần đầu tiên ta gặp hắn vẫn còn là Ngưng Thần sơ kỳ. Khẳng định là hắn che giấu tu vi thật của mình.
- Không phải!
Lão ngũ Huyết Ma lắc đầu:
- Hắn chỉ vận dụng lực lượng của trình độ Trúc Cơ trung kỳ, nhưng công kích của hắn không ngờ đáng sợ như vậy, đã tiếp cận Trúc Cơ đỉnh. Tuy nhiên xem tình thế trước mắt này, hắn chiến đấu cùng lệ quỷ cũng không có chút ưu thế gì. Nếu tiếp tục chiến đấu kéo dài có thể sẽ rơi vào thế hạ phong.
Lão ngũ Huyết Ma là tu vi Trúc Cơ hậu kỳ cao nhất trong Tam Tử, hắn lên tiếng nói tự nhiên có uy tín nhất.
Nếu luận sức bùng nổ đương nhiên Cửu u ma công không nhường ai, nhưng nếu là liên tục chiến đấu kéo dài. Dương Phàm đúng thật không phải là đối thủ của nó.
- Ha ha ha!
Nam tử mắt quỷ âm hiểm cười một tràng. Thầm nghĩ: "Lệ quỷ này ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn khống chế, thậm chí rất có thể bị cắn trả lại, nếu không gặp phải cường giả sao có thể lấy ra đối địch?"
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều chiếu vào cánh tav trái của hắn, dường như muốn từ trong đó nhìn ra một ít manh mối gì đó. Lệ quỷ rít gào một tiếng, đánh tới Dương Phàm, quỷ khí bạo ngược lan tràn. mọi người vội vàng né tránh ra xa. Dương Phàm đứng lặng trên hư không, vẫn không nhúc nhích, rồi đột nhiên khí tức toàn thân biến đổi. Vốn ma khí bao bọc dày đặc quanh thân đột nhiên thu liễm lại, truyền đến một sóng dao động rung chuyển không ổn định.
Giữa hai chân mày của hắn, xuất hiện một dấu hiệu hình vành trăng, lúc sáng lúc tối vô cùng quỷ dị. Lệ quỷ rít gào cảm thấv một tia bất an nhưng là nó không có nhiều suy tư như vậy, theo quán tính nó vẫn phóng vọt tới. Mà đúng lúc này rốt cục Dương Phàm ra tay.
"Thốc!"
Trong lòng bàn tay hắn đột nhiên lóe lên hiện ra một đám ma diễm thâm thúy, ở trung tâm ngọn lửa, có một đóa u quang thần bí, lấp lóe lấp lóe, lúc sáng lúc tối, cực kỳ quỷ dị thần bí.
"Thình thịch!"
"Thình thịch! Thình thịch!"
u quang lấp lóe lấp lóe làm cho trái tim các tu sĩ tại đây không khỏi đều gia tốc đập theo. Lúc này trong phạm vi mấy chục dặm, dao động kỳ dị đó kèm theo khí tức hủy diệt tử vong khiến cho vô số linh hồn sinh linh sợ run.
- Đó là
Các tu sĩ nhìn chằm chằm vào đám ma diễm trong lòng bàn tay Dương Phàm kia.
Tam u Ma Diễm!
Đám ma đạo tu sĩ có phản ứng trước hết, tim đập cấp tốc, trên mặt lại nhiều thêm vài phần kính sợ, trang nghiêm và trang trọng.
- Tiêu tan!
Con ngươi u tối trong mắt Dương Phàm ngưng tụ thành một điểm, một chưởng đánh ra: u Minh Ma Diễm kèm theo khí tức hủy diệt đến từ thời cổ xưa giống như tia sáng âm u tử vong điên cuồng đánh thẳng vào khí thế hung ác của lệ quỷ.
Ngay sau đó, một tiếng gào thê lương thảm thiết, rung chuyển toàn bộ tòa thành. Tất cả tu sĩ, bất kể là tranh đoạt Pháp bảo hay là đang tìm kiếm bảo vật ở các nơi đều ngưng lại, nghe tiếng thét thảm thiết kia chấn nhiếp thẳng vào linh hồn.
Lệ quỷ tiếp cận cấp QUỷ Vương, trong khoảnh khắc thân thể nó chạm vào u Minh Ma Diễm bị lực lượng hủy diệt thuần túy áp súc tới cực điểm đó thiêu đốt, sau đó trong thời gian ngắn hóa thành tro tàn.
Trong mơ hồ, u Minh Ma Diễm dường như khắc chế lệ quỷ cấp QUỷ vương này. Sau khi làm xong những thứ này, Dương Phàm nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất. Vừa rồi một kích đó không ngờ thoáng một cái đã rút hết một phần tu ma khí trong cơ thể hắn. Lệ quỷ kia dù sao cũng đã tiếp cận tồn tại bậc cao, có thể dễ dàng tiêu diệt nó như thế, đã là không tệ rồi
- Nhất u Ma Diễm. hắn cùng Tam u lão ma có quan hệ gì?
Các tu sĩ đều lộ vẻ mặt kinh sợ.
- Quả nhiên, chúng ta không có đoán sai!
Lão thất Huyết Ma cùng nữ lang tuổi thanh xuân bên cạnh liếc nhìn nhau. Bọn họ đã sớm hoài nghi Dương Phàm có quan hệ với Tam u lão ma. Hiện tại lại thấy đối phương phát động u Minh Ma Diễm nên càng thêm xác định.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]