Vừa nghe có khách tới từ Dương gia bảo, trong lòng Dương Phàm ngưng trọng, lập tức thông qua Khô Mộc Công thu liễm khí tức trên người đến mức tận cùng. 
Trên thực tế, dưới tình huống bình thường, nhìn qua Dương Phàm tựa như một thư sinh yếu đuối. 
"Ta hiện giờ ở Dương gia bảo bị cô lập chưa từng có, trừ đệ đệ Dương Lỗi ra thì gần như không có bằng hữu cùng người đáng giá tin cậy nào" 
Dương Phàm hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn Dương Tuệ Tâm ở bên cạnh một cái, cười nói: 
- Muội muội, chúng ta về nhà 
Dương Tuệ Tâm cảm nhận được một tia khác thường trong thần sắc Dương Phàm. vội vàng nắm lấy tay hắn. dịu dàng nói: 
- Đại ca. Có phải có vấn đề gì hay không? 
- Hẳn là sẽ không. Đệ đệ ngươi trước mắt ở Dương gia bảo là một trong nhưng người nổi bật trong tử đệ đời thứ ba 
Dương Phàm giải thích, nói lời từ biệt với Thiết Ngưu cùng Nam Cung Vũ. 
Chỉ cẩn đệ đệ - tu sĩ Luyện Khí Hậu Kỳ còn ở Dương gia bảo thì những hạng tầm thường hẳn là không dám tới cửa gây phiền toái. 
- Phàm ca. Tiên sư từ Dương gia bảo tới, không bằng cho chúng ta kiến thức một chút nhé. 
Thiết Ngưu vẻ mặt chờ mong nói, Nam Cung Vũ cũng có chút động tâm. Nghe nói đến tiên sư, bọn họ đều cảm thấy rất hứng thú. 
Dương Phàm vẻ mặt ôn hòa nói: 
- Tiên phàm có cách biệt, có vị Tiên sư tính cách cổ quái không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hong-lo/2863004/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.