Những kẻ trong phòng cùng nhìn về phía Ichi, chờ đợi một lời giải thích từ hắn. Các Admin đều là hầu cận của vua, là những tồn tại do vua tạo ra, Ichi cũng không ngoại lệ. Nhưng bản thân nó có một chức danh khác, đó chính là sứ giả của vua. Là Admin duy nhất gặp mặt trực tiếp vua, điều hành trang web ma thuật, truyền lệnh từ vua xuống để thực hiện. Thậm chí trong hầu hết thời gian, Ichi hoàn toàn có quyền tự quyết phương hướng hoạt động tiếp theo, miễn là nó có lợi cho mục tiêu cuối cùng. Cơn bão. Dù cho "Ichi"đã được thay thế bởi một kẻ khác, nhưng một số thứ không thể thay đổi được. "Đức vua... đã thức tỉnh." Ichi lên tiếng. Câu nói của hắn đã chính thức xác nhận nguyên nhân gây ra sự rung động này. Vua là chủ nhân của bọn chúng, pà đấng tối cao. Chỉ là ngoài Ichi ra thì chưa một Admin nào từng chứng kiến hình dáng thật của vua, à không, còn có một Admin nữa. Nói chung là, tất cả bọn chúng đều có chút chờ mong. Thực ra, tất cả chúng đều đã gặp mặt vua một lần. Đó là lúc vào cái khoảnh khắc mà vua tạo nên một Admin, một Mahou Shoujo đã chết vì hết tuổi tjoj sẽ được Ichi dẫn vào trong tế đàn. Tất nhiên, toàn bộ ký ức đã bị xóa đi. Một hình bóng bước ra từ đằng sau cánh cửa. Là một cô bé lơ lửng trên không trung, vượt qua cánh cửa lớn ngăn cách. Đây chính là vua chứ không phải một ai khác. Vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, hào quang chói sáng phát ra từ trên người. Nếu như bỏ qua đôi mắt đang chảy ra chất lỏng màu đen và luồng năng lượng tiêu cực khủng bố đang ngưng tụ đến độ vặn vẹo thực tại xung quanh, chắc hẳn ai cũng tưởng rằng đây là một vị thần phe chính diện đang giáng trần. "Ôi trời, số lượng giảm bớt nhiều nhỉ?" "Nana phản bội, hơn phân nửa bị tiêu diệt. Nhưng dù gì, nếu các ngươi là những kẻ duy nhất còn sót lại... ta cũng rất hài lòng. Ha ha." Vua chống cằm trong khi vẫn đang lơ lửng trên không. Nó nhìn dàn Admin mà mỉm cười, hệt như một đứa trẻ đang chứng kiến mấy món đồ chơi thú vậy. Mà nói là đồ chơi cũng không khập khiễng. Admin xem cho cùng chỉ là những tạo vật do vua tạo nên, mạnh mẽ như Ichi cũng không ngoại lệ. Mà cũng phải nói là, nó không ngờ đến việc Ichi gặp mặt các Mahou Shoujo sẽ tạo nên hiệu quả lớn như thế này. Ngay trước đó không lâu, số lượng tâm tình tiêu cực phản hồi lại quả thật nhiều khủng khiếp, trong thoáng chốc đã lấp đầy phần hao hụt. Thậm chí còn khiến cho năng lượng tiêu cực tĩhs lũy được vượt chỉ tiêu đặt ra. "Thưa đức vua, chỉ thị tiếp theo của ngài là gì?" Ichi lên tiếng. Vua chỉ mỉm cười, một mạng lưới ma thuật khổng lồ bắt đầu phát tán ra tứ phương tám hướng. Lấy vua làm trung tâm, nó bao trùm toàn bộ căn phòng họp, vươn ra ngoài hư không. Thông qua một con đường bí ẩn mà tác động đến trái đất. — QUẢNG CÁO — Mặc dù còn năm ngày trước hạn, nhưng mà vua cũng không dự định đợi thêm nữa. "Giờ... hãy để chúng ta dẫn dắt nhân loại đi trên con đường hạnh phúc nào." ... "Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!" Sarina điên cuồng đập tay xuống đất phát tiết, lồng ngực của cô như nghẹn lại. Những người khác dù không biểu hiện gì nhiều, nhưng cảm xúc sa sút cùng với cái bầu không khí đè nén này lại không thể ẩn giấu được. "Aya, Aya!" Tsuyuno lay động cô dậy. Aya bừng tỉnh, nước mắt trên mặt vẫn còn vương lại. Cô há miệng muốn nối cái gì đó, nhưng rốt cuộc không thể nói thành lời. "Aya, sao vậy?" Tsuyuno lo lắng hỏi, Aya bám chặt lấy cánh tay của cô. Ra sức muốn nói gì đó, chỉ là vẫn như lần trước không nói ra được. Trái tim của Tsuyuno như bị bóp nghẹt. Dự cảm không ổn bắt đầu nảy sinh trong tâm trí cô. "Aya, đừng nói là... cậu đã mất giọng vì cú sốc vừa rồi đấy." Cô ngạc nhiên, trong mắt lướt qua một tia hiểu ra. Khoảnh khắc toàn bộ huyễn tưởng lẫn hi vọng bị đập vỡ, Aya phảng phất trở lại về cái cuộc sống địa ngục trước đó. Một cuộc sống nơi mà lời nói của cô không có giá trị, không một ai nghe. Một cuộc sống nơi cô chỉ có thể nói một mình. Tức là, đây hoàn toàn là một căn bệnh tâm lý. Chính Aya đã tự giam cầm "giọng nói" của chính mình. Liên tiếp là các thông tin tiêu cực ập tới, bầu không khí lại càng sầu nặng hơn. "Cứ thế này... cứ thế này thì không được!" Tsuyuno biết vậy. Bọn họ có thể sẽ thua cuộc chiến dù có cố hết sức. Nhưng với cái tinh thần này, bọn họ sẽ cầm chắc thua cuộc. Bất chợt, trong đầu cô nảy ra một ý tưởng. "Aya, chúng ta là chị em đấy!" — QUẢNG CÁO — Tsuyuno nắm chặt tay của Aya, chân thành nhìn thẳng vào mặt cô. Điều này khiến cho Aya sững sờ, nhũng người xung quanh cũng sững sờ theo. Chị em? Chỉ có mình Rina là hiểu chuyện gì xảy ra. Cô im lặng đứng đó, dần hiểu ra Tsuyuno định làm gì. Tsuyuno bắt đầu kể về cuộc giải cứu ở gia đình Asagiri. Từng câu từng chữ của Admin Juuni được cô trần thuật lại rõ ràng. Ai nấy nghe được đều kinh ngạc không dứt. Vận mệnh quả thật là một thứ rất kì lạ. Niềm vui đến quá đột nhiên khiến Aya lúng túng. Tsuyuno khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn chị gái mình đang xoắn xuýt giữa hai luồng cảm xúc vẫn tốt hơn là chìm hẳn vào bóng tối. Cô bắt đầu nói. "Aya, mối liên kết của chúng ta, của tất cả chúng ta không thể phá vỡ được." "Đúng vậy, Aya. Không phải thầy ấy đã dặn rồi sao? Là học trò... sao chúng ta có thể phụ sự kỳ vọng của giáo viên chứ?" Kayo đứng dậy, gạt đi nước mắt. Cô cố nặn ra một nụ cười thật kiên cường. Aya cũng bị động dung, tâm hồn dần dần bốc cháy lên một ngọn lửa. "Phải đó, ngồi khóc ở đây sẽ không có tác dụng gì đâu! Chúng ta vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu, dù cho thịt nát xương tan!" Sarina mạnh mẽ nắm chặt yoyo. "Cơ thể của mình đã dần suy yếu vì căn bệnh, nó đã vô phương cứu chữa rồi. Cho nên mình muốn dùng sinh mệnh cuối cùng này cho mọi người." Kosame nói, ngay lập tức được các Mahou Shoujo hưởng ứng. "Tuổi thọ của tớ còn nhiều này, cứ lấy bao nhiêu tùy thích!" "Tớ... không còn nhiều lắm, nhưng cứ lấy đi!" "Hãy sử dụng nó đi, xin cậu đấy." "Để tất cả mọi người có thể sát cánh bên nhau." — QUẢNG CÁO — "Chúng ta đều có chung một ý nghĩ mà." Aya biết họ đang nói về cái gì, nhưng cô vẫn cảm thấy hơi e ngại. Đã đến nước này rồi, cô giống như một người thủ lĩnh của cả nhóm vậy. Aya sợ rằng... mình sẽ không làm tốt được. "Để báo thù cho thầy Dương Hằng, để hướng tới một tương lai hạnh phúc nhất. Dẫn dắt chúng tớ đi, chị gái!" Aya gật đầu thật mạnh, ý chí chiến đấu bùng cháy. Cô gạt đi những giọt nước mắt còn lại. Ánh mắt yếu ớt vừa nãy đã được thay thế bằng cái nhìn mạnh mẽ, phát tán ra một tầng khí thế mơ hồ. Nếu như Dương Hằng ở đây, thấy được Aya đã trưởng thành đến bước này, hẳn là ngủ mơ cũng có thể cười tỉnh. Cô tiếp nhận khẩu súng ma thuật từ tay Tsuyuno rồi bắn về phía tất cả các Mahou Shoujo. Ngay tức thì, biểu tượng tượng trưng cho tuổi thọ của mọi người đều thay đổi. Tuổi thọ của mọi người đều được san bằng nhau. Sau khi làm xong, Aya dùng súng bắn vào thái dương của mình. Trong đầu mọi người xuất hiện một tiếng nói. "Đợi đã Aya, làm thế nào mà..." "Ma thuật dịch chuyển của tớ không còn giới hạn bởi vật thể nữa. Tuổi thọ, ý nghĩ, ký ức, ma thuật khác... tớ đều có thể dịch chuyển." Khi cảm xúc đạt đến một mức độ cực đoan, năng lực của cô đã phát triển đến một cấp độ chỉ có thể dùng hai từ "bá đạo" để miêu tả. "Sẽ không có ai phải chết hay rơi vào tuyệt vọng nữa, tớ đã nói câu đó với chính mình cả tỉ lần rồi. Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng!" "Với sức mạnh của tất cả, chúng ta sẽ cùng nhau phá hủy trang web ma thuật!" "Nếu như vận mệnh ép buộc chúng ta phải thống khổ, ép buộc chúng ta phải chịu đau đớn. Vậy thì, tự tay chúng ta sẽ chém đứt xiềng xích của vận mệnh!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]