Chương trước
Chương sau
Dương Hằng nhìn đồng hồ, đã quá giờ hẹn nửa tiếng rồi.
Khi hết giờ học, Aya có nói kéo giờ hẹn ra một chút để cô có thể đến nhà Tsuyuno, Nijimin cũng đi theo.
Hắn mở máy gọi điện cho Aya, chuông reo rất lâu nhưng không có ai bắt máy.
"Không ổn."
Dương Hằng không chút do dự triệu hồi mô tô, trực tiếp lái đến nhà Tsuyuno. Là giáo viên, hắn biết được địa chỉ của học sinh, địa chỉ nơi ở của Tsuyuno cũng là hắn nói cho Aya.
Hắn lao vun vút trên đường phố, con mắt nhìn thẳng về phương hướng nhà của Tsuyuno. Bằng vào thị lực của mình, Dương Hằng nhìn thấy một phần kiến trúc đã sụp đổ.
"Không thể nào, chả lẽ là đám Admin..."
Hắn dừng lại, trước mặt là một đống đổ nát hỗn loạn. Hàng chục người nhân viên cùng xe thiết bị đang tiến hành dịch chuyển gạch đá. Dương Hằng bỏ xe lại hớt hải chạy tới. Hắn vội vã hỏi thăm một người nhân viên.
"Tại sao tòa nhà lại đổ sụp? Nói cho tôi!"
"Chúng tôi đang điều tra nguyên nhân, mà anh là ai?"
Dương Hằng không để ý câu hỏi của người nhân viên, mặc kệ tiếng hò hét can ngăn. Hắn nhảy vào đống đổ nát, đai lưng xuất hiện trên hông.
"Biến hình!"
Sức lực khổng lồ phát ra, nhấc bổng những bức tường và cột trụ trước sự kinh ngạc của người điều khiển máy xúc và cần cẩu.
"Mình có... hoa mắt không?"
Ông ta dụi dụi hai mắt, nhưng mà thân ảnh màu trắng kia vẫn đang đào đá.
Dương Hằng vừa phá mở, vừa cứu người. Một số người bị thương nặng được hắn chữa trị tại chỗ, sau đó để ra đằng sau. Hắn không ngần ngại đánh những khối lớn vỡ vụn thành mảnh nhỏ để tránh việc có người bị đè chết.
Tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn thứ sức mạnh phi lý này, có người còn lấy điện thoại bắt đầu quay chụp.
Hắn cuối cùng cũng đào đến lớp cuối cùng. Tại đó là một khối hộp ma thuật đang bảo vệ hai người Aya và Tsuyuno khỏi đám đất đá sắp ập vào.
"Aya, Tsuyuno!!!"
Hắn hét lớn, Aya khó nhọc ngẩng đầu lên. Cô đã nghe được giọng nói đó, là thầy giáo của cô. Điều đó khiến cô yên tâm hơn cả.
"Thầy... Dương Hằng..."
— QUẢNG CÁO —

Aya phun ra một ngụm máu lớn, đây là cái giá khi sử dụng loại khối hộp ma thuật này trong khoảng thời gian không ngắn. Cô nhắm mắt rồi lại gục xuống, Tsuyuno cũng không động đậy.
Không còn khối hộp cản đường, số lượng kiến trúc tính bằng tấn đổ xuống. Nhưng trước khi nó kịp đè nát hai cô bé kia, kỵ sĩ màu trắng thổi tung mọi thứ xung quang. Chớp mắt đã đến bên cạnh rồi nhẹ nhàng nâng cả hai lên. Hắn giậm chân, bay vọt lên khỏi đống đổ nát.
Dương Hằng ngay lập tức lấy ra hòm cứu trợ đa năng rồi cứu chữa tại chỗ. Cũng may là hai cô bé không bị xây xát gì nhiều, chủ yếu là hậu quả của sử dụng gậy phép quá nhiều.
"Xin hãy chăm sóc cho hai cô bé này."
"Vâng... vâng!"
Người nhân viên y tế tiếp nhận Aya và Tsuyuno rồi đưa vào xe cứu thương. Toàn bộ những người hắn cứu cũng như thế. Thấy tình hình có vẻ đã ổn, Dương Hằng tránh khỏi đám đông đang ùa tới, lẩn đi mất.
"Thật đáng tiếc... thật đáng tiếc..."
Cách đó khá xa, trên tầng thượng của một tòa nhà. Nana chứng kiến đám khói bốc lên, không ngừng lẩm bẩm.
Đột nhiên, nó quay đầu về phía sau, thấy được một kẻ mặc toàn bộ đều là màu đen, phần mắt là hai chấm xanh. Hắn bộc phát ra luồng khí thế kinh khủng, nóng rực và chói lọi. Nó mạnh mẽ đến mức kể cả không khí xung quanh cũng rung động, khóa chặt vào Nana.
"Nhìn đủ chưa?"
"Thật đáng sợ... thật đáng sợ... Kẻ đã giết chết Hachi..."
"Hachi? Đó là tên của Admin đó sao? Các ngươi có tên sao?"
"Đúng vậy, tên của ta là Nana."
Dương Hằng trầm mặc, sau đó lấy đai lưng ra gắn vào hông.
"Được rồi Nana, ta mặc kệ ngươi là thứ quái quỷ gì. Ngươi sẽ phải phun hết toàn bộ những gì ngươi biết cho ta."
"Thật đáng sợ..."
Nana giơ ngón tay ra làm động tác bắn súng giống như con nít hay làm. Hắn lập tức nghiêng người né tránh, phần nền gạch phía sau bị xoắn nát ngay sau đó.
"Dragon Sig!"
"Biến hình."
Con rồng màu bạc xuất hiện rồi gầm thét, hai cánh vút lên không trung. Nó phân tách ra thành các mảnh giáp rồi lắp ghép lên cơ thể.
— QUẢNG CÁO —
Event
"May mắn... may mắn... ta không tới một mình..."
"Roku, Juuhachi, Jyuushichi."
Ba thân ảnh khác xuất hiện bao vây Dương Hằng, cùng Nana tạo thành bốn mặt xung quanh hắn.
"Nana, đây là một sai lầm!"
"Ichi sẽ không tha cho ngươi!"
Hắn cong ngón tay lại, vuốt rồng xuất hiện. Ngọn lửa màu bạc thiêu đốt, xé rách toàn bộ không khí xung quanh. Sức mạnh vật lý cùng tốc độ của Dragon Form là thứ rất đáng sợ, tuy nhiên vũ khí kinh khủng nhất lại chính là ngọn lửa màu bạc này.
Đám Admin tuy rằng khá chịu đánh, nhưng chỉ cần ngọn lửa này thiêu chúng đến phân tử cuối cùng thì chúng sống không nổi.
Đám Admin đều trở nên cực kỳ e ngại. Rõ ràng chúng có số lượng vượt trội hơn, đang vây giết hắn. Vậy mà Dương Hằng mới giống như kẻ cầm đầu, và đám kia chỉ là đám cừu non đang đợi bị làm thịt.
...
Quay ngược thời gian về vài phút trước, ngay lúc một nửa tòa nhà bắt đầu đổ sụp.
"Chào mừng ngài Nijimin trở về."
Nhìn năm người "hầu cận" trước mặt, Nijimin nhận ra mình đang ở căn hộ sang trọng của mình. Trong khi chỉ vừa vài giây trước còn đang ngã xuống từ trên cao.
"Chả lẽ đây là... khả năng gậy phép của Aya sao?"
Cô nhớ lúc đó Aya có hướng cái họng súng hình trái tim vào cô rồi bóp cò, ngay sau đó cô trở lại nhà mình.
Mà ở khu vực trường học cũng diễn ra tình huống tương tự.
Ở giữa lớp học trống không, Sarina đột ngột xuất hiện từ hư không.
"Lớp học?"
"Vậy... vậy là sao?"
"Lúc đó... đừng nói là Asagiri đã cứu mình?"
Sarina nhìn đôi bàn tay đang dần trở nên run rẩy của mình. Cô trở nên hoảng hốt.
— QUẢNG CÁO —

Vết nứt đó là do cô làm ra.
Tòa nhà sụp đổ cũng là do cô làm ra.
Còn Aya...
Cô đã làm cái gì thế này?
Trạng thái từ hoảng hốt bắt đàu trở nên hoảng sợ, sau đó là sự hối hận. Cô ban đầu chỉ muốn thu gậy phép mà thôi. Cô muốn sống, muốn gia đình mình sống. Vậy mà...
Sarina lập tức chạy thục mạng đếm chỗ, cô chưa từng nghĩ mình có thể chạy nhanh đến mức đó. Khi mà cô đến hiện trường và nhìn đống đổ nát chính mình gây ra, nhìn những người bị thương đang được vận chuyển lên cáng. Cảm giác tội lỗi như tảng đá đè nặng lên ngực của Sarina, một thứ mà cô chưa từng cảm thấy trước đây.
Đúng lúc đó, cô nhìn thấy một vị kỵ sĩ màu trắng mang theo Tsuyuno và Aya từ trong đống đổ nát ra.
Bóng lưng của người kỵ sĩ thật quen thuộc, nhưng cô không dám tưởng tượng.
Sarina nhìn khuôn mặt của Aya từ xa. Lần đầu tiên, cô cảm thấy có lỗi với người này.
"Không... con nhỏ đó... nó làm mình ngứa mắt!"
"Thật khó chịu! Một thứ như nó..."
"Nhưng mà... Aya đã cứu mình..."
Bị giằng xé bởi hai luồng cảm xúc đối nghịch, Sarina chạy đi.
...
"Nana!!! Ngươi phản bội chúng ta!"
Roku phẫn nộ gầm thét, trước khi cái đầu bị Dương Hàng bóp nát thành nhiều mảnh. Những mảnh rơi rụng xuống bị lửa bạc thiêu rụi thành hư vô. Hắn xé nát thân thể của Roku bằng long trảo, lửa từ vết cắt lan ra tiêu diệt triệt để tên Admin này.
Tại một bên khác, Juuhachi bị long dực cắt đôi người. Jyuushichi thì đỡ thảm hơn chút, toàn bộ phần ngực đã bị móng vuốt xoắn nát thủng lỗ to tướng.
Chúng hét thảm trước khi bị thiêu rụi, liên tục chửi rủa Nana, bởi vì Nana đã thí mạng cả ba để có thể chạy thoát.
Sau khi tiêu diệt ba Admin xong, Dương Hằng giải trừ bọc giáp nhìn về phương hướng Nana chạy trốn, vẻ mặt suy tư. Nana dường như có gì đó rất khác so với các Admin còn lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.