"Tay thám tử chúng ta hi vọng là sẽ giúp ích gì đó, không ngờ lại liên quan đến trang web ma thuật." Kayo thở dài, có chút chán chường. Nhưng Sasaki lại có cách nghĩ khác. Cô cau mày, sắp xếp lại từ ngữ trong đầu một lúc rồi nói. "Không, đây có thể là một cơ hội tốt. Tuy rằng vẫn chưa xác nhận chính xác, nhưng 80% kẻ đeo mặt nạ trong video giám sát chính là A. Tay thám tử là người trực tiếp điều tra, anh ta có thể biết gì đó. Thậm chí là đụng mặt với A cũng không chừng." "Đụng mặt với A, tại sao cậu lại nghĩ vậy?" "Touko, cô đã từng chạm mặt với A một lần phải không?" "Đúng vậy." Dương Hằng đẩy ra một cái bảng đen mà hắn đã chuẩn bị sẵn, Sasaki cầm phấn lên bắt đầu viết còn Kayo và Touko thì nghe như học sinh nghe giảng. "Lấy cái mốc là từ hai năm trước. Touko nhận gậy phép từ A, ba tên kia nhận gậy phép từ A và gây ra thảm kịch, những cái chết bí ẩn nghi là do A ra tay." "Tớ... vẫn chưa hiểu." "Tôi cũng thế." "Kayo, Touko, hai người có nhận ra cái cách mà A hoạt động không? Tuy rằng thời gian ra tay cách nhau khá dài, nhưng mà A luôn ra tay hoặc đứng ở đằng sau giật dây." "Tôi có tìm qua một lượt những vụ án bí ẩn không có lời giải từ hai năm trước đổ lại, số lượng của chúng rất nhiều. Tất cả đều không xác định được hung thủ, nếu không phải A ra tay thì cũng là những người như Touko ra tay. Bởi vì họ đã nhận được gậy phép từ A." Dương Hằng giải thích, cả hai bên dưới đều giật mình, dường như hiểu ra cái gì đó. Sasaki gật đầu tỏ vẻ đồng ý, cô vẽ một cái trục thời gian ra. Lấy điểm mốc là hai năm trước, sau đó là từng vạch sự kiện. Nó kết thúc vào cái vạch ghi chú vụ giết người bí ẩn. "Nếu suy đoán không sai, A đã hoạt động một cách khá sôi nổi trong tầm một năm. Nhưng từ sau vụ án mà Misumi Kiichirou đích thân điều tra, tung tích của A đã hoàn toàn biến mất." "Đợi đã Sasaki, tớ hiểu cậu đang muốn nói gì. Nhưng mà nhỡ đâu A... chuyển sang chỗ khác thì sao?" "Cũng có thể, nhưng mà từ lời thoại Touko cung cấp. A đã dọa giết Touko nếu dám hé răng nửa lời, chứng tỏ A không phải một kẻ buông thả, hắn ta là một kẻ có sự kiểm soát." "Suy đoán của tớ là trong lần điều tra đó, Misumi đã gần như đến gần được chân tướng. A muốn thủ tiêu Misumi nhưng mà lại bị anh ta phản sát, điều này hoàn toàn có thể. Bởi vì Misumi là một kẻ có liên quan đến trang web ma thuật, nơi khởi nguồn của những cây gậy phép." — QUẢNG CÁO —
Dương Hằng thấy suy đoán của Sasaki khá hợp lí, hắn còn nghĩ đến một số chi tiết nữa. Trong căn phòng đó có mấy cái xích sắt, có khi nào nó là thứ tạo ra để giam giữ A không? Hoặc ít nhất là đã từng giam giữ. Những cây gậy phép treo tường như một đám chiến lợi phẩm có khi nào đã từng là của A chăng? Cuối cùng, Admin Site Web là gì? Dương Hằng nghĩ rằng có thể là Misumi Kiichirou, nhưng mà có quá nhiều điều không chắc chắn. "Vậy thì chúng ta có nên tiếp cận anh ta không?" "Thông tin về A, thông tin về trang web ma thuật, rất nhiều thứ mà ta cần thiết phải biết. Nhưng là bạn hay thù thì tớ không chắc." Sau đó cả bốn cùng thảo luận kế hoạch. Touko nảy ra một ý đó là sao không thử đóng giả A, gặp mặt Misumi Kiichirou như cách A thường làm để quan sát phản ứng. Dương Hằng lắc đầu, cái này quá mạo hiểm. Nếu như Misumi thật sự đã lật tẩy và giết A, đóng giả A xuất hiện chả khác nào bại lộ bọn họ cả. "Thầy sẽ tìm cách bắt cóc Kiichirou." "Thầy Dương Hằng, nhưng mà nó nghe... phạm pháp quá..." "À nhầm, không phải bắt cóc, chỉ là hỏi anh ta một số điều mà thôi." ... Misumi Kiichirou đang ở bên trong phòng ngủ, ngồi trước màn hình máy tính xem xét những đoạn video trích xuất từ camera. Anh ta vẫn đang nỗ lực tìm kiếm kẻ đột nhập vào nhà mình. "Vẫn không có gì sao? Thật là một kẻ nguy hiểm..." Misumi cảm thán, sau rồi đột ngột cầm súng vung ra phía sau. Không biết từ lúc nào, một kẻ mặc đen xì từ đầu tới chân xuất hiện sau lưng anh. Nếu như không phải thần kinh vẫn luôn căng cứng, Misumi sẽ không thể phát hiện tiếng kẽo kẹt bé tí phát ra từ cánh cửa. "Ngươi là ai?" "Bình tĩnh nào thám tử, tôi chỉ muốn hỏi vài thứ thôi." Misumi không thả lòng một chút nào, mồ hôi chảy ra từ trên trán. Đối mặt với kẻ trước mặt, anh cảm thấy toàn thân của mình đã bị khóa chặt, tuyệt đối trốn không thoát. Đoàng! — QUẢNG CÁO —
Misumi một tay nổ súng, tay còn lại bấm điện thoại không biết để làm gì. Viên đạn bắn ra từ nòng súng không trúng Dương Hằng, hắn hạ thấp trong tâm xuống và rướn lên một bước. Bàn tay bóp nát nòng súng, lướt ra phía sau Misumi. "Ngủ một chút đi." Misumi cảm thấy sau gáy đột nhiên đau nhức, mí mắt sụp xuống. Ngất đu rồi ngã xuống sàn. Dương Hằng vác anh ta lên vai, nhìn cái điện thoại vẫn đang bỏ ngỏ. "Anh hai! Anh hai!" Tiếng nói của Alice từ trong đó truyền ra. Hắn không nói một lời, trực tiếp ngắt cuộc gọi. Nhưng mà khi Dương Hằng định đem Misumi ra khỏi phòng, dị biến xảy đến. Đồng tử của hắn co rút lại, hắn cảm nhận có một lực lượng nào đó đang đông lại tất cả mọi thứ xung quanh. Kể cả chính bản thân hắn. "Không... là thời gian!" Dương Hằng nỗ lực muốn chống cự, nó không hề vô dụng khi hắn dường như đã giãy dụa được một chút. Nhưng mà cũng chỉ một chút mà thôi. Hắn thấy được chuyển động của mình đang đi ngược lại, đặt Misumi xuống dưới đất, cầm điện thoại lên, Misumi đứng dậy còn hắn hạ thấp người đi lùi lại, Misumi giơ súng lên, hắn làm động tác nghiêng người, viên đạn cũng đi ngược lại vào nòng súng. Thời gian... đang chảy ngược! Dương Hằng cảm nhận rõ ràng sự thay đổi này, tầm mắt của hắn tối sầm lại. Khi hắn mở mắt ra thì phát hiện lúc này mình đang đứng trước cửa phòng ngủ. Bên trong không hề có Misumi. "Cảnh sát đây! Ngươi đã bị bao vây!" Tiếng còi xe và la ó inh ỏi xuất hiện ở bên ngoài. Sắc mặt của Dương Hằng trở nên âm trầm. Ngàn tính vạn tính, hắn không ngờ Misumi lại có thể lật bàn bằng cách này. Thời gian chảy ngược. Mà hắn cũng nhớ kĩ khi đó mình có thể chống cự được một tí, liền hỏi hệ thống. "Vô Hạn, nếu tiếp tục trải qua nhiều lần như vậy thì ta có thể kháng được thời gian sao?" — QUẢNG CÁO —
"Đúng." Đã có được câu trả lời mà mình muốn, Dương Hằng ngay lập tức rời đi. Đối mặt với họng súng của cảnh sát, hắn không hề nao núng chút nào. Không hề ham chiến mà lấy bỏ trốn là mục tiêu. Vòng vây mấy chục xe cảnh sát bị hắn vượt qua dễ dàng. Dương Hằng ngay lập tức cưỡi mô tô phóng đến chỗ hẹn. Trong lòng cảm thấy gấp gáp, hắn có cảm giác ba cô gái đã vào tầm ngắm rồi. "Chết tiệt!" ... "Sasaki, sắp đến giờ chưa?" "Nếu như thầy ấy trót lọt thì chắc khoảng hai phút nữa." Lúc này thì Kayo, Sasaki, Touko đang tập trung tại công viên. Bây giờ cũng đã tối, nơi này cũng không còn ai đi lại nữa ngoại trừ cả ba. Đây cũng là điểm hẹn khi Dương Hằng bắt cóc Misumi thành công. "Ố la la, xem ai ở đây này!" Thanh âm quái dị bất chợt phát ra cách đó không xa. Cả ba kinh ngạc, nhanh chóng dựa sát vào nhau, lôi gậy phép ra nhìn về hình bóng đã phát ra âm thanh đó. Không chỉ kì dị về giọng nói, ngay cả ngoại hình của nó cũng quái dị không kém. Một kẻ mặc bộ đồ giống đồ cho nữ sinh, buộc tóc hai bên. Nhưng mà lại giống như bước ra từ nét vẽ đổ bóng bằng chì với phong cách siêu thực. Nó ngoác miệng lên nở một nụ cười, nhìn cả ba bằng con mắt trống rỗng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]