Tiêu Phi nhiều lần muốn đưa Tô Hoàn những món pháp khí, mà y đoạt từ tay Diêu Khai Sơn, chỉ là mấy ngày qua gặp quá nhiều chuyện rắc rối nên y quên béng.
Tô Hoàn cũng biết, dựa vào pháp lực của mình, ở Thập Vạn Đại Sơn thì có thể tự do ra vào, nhưng ở Trường An, Trung Nguyên, phong vân hội tụ, thật không đáng một xu. Bởi đó, Tô Hoàn đã lựa vài món pháp khí mà bản thân có thể tinh luyện, tùy thân cất giữ, phòng khi cần sử dụng đến.
Tô Hoàn không có bản lĩnh giống Tiêu Phi, những gì tỷ muội họ học được, chỉ là pháp môn tự hành lĩnh ngộ, tất cả đều là cảm ngộ thiên địa, những suy nghĩ ngẫu nhiên, từng chút một thử nghiệm trên con đường tu luyện hàng trăm năm.
Dù là Hắc Thuỷ Chân Pháp của Tiêu Phi, hay chư bàn pháp thuật của Hoà Sơn Đạo, đều lớn mạnh hơn rất nhiều so với những gì Tô Hoàn học được. Đó là lý do tại sao, Vương Đạo Duyên vốn yếu hơn tỷ muội Tô gia, nhưng sau khi hắn học được vài chiêu tà môn pháp thuật của Hoà Sơn Đạo, liền có thể dễ dàng xoay chuyển Tô Hoàn trong lòng bàn tay.
Tiêu Phi quan sát tỉ mỉ, y thấy Tô Hoàn không dám chọn thêm, liền hỏi: "Tô cô nương, cô có thể luyện hóa những pháp khí này không?”
Tô Hoàn xấu hổ, lắc đầu nói: "Hoà Sơn Đạo có khẩu quyết luyện chế pháp khí, ta chỉ là tạm thử qua, ta cũng không chắc bản thân sẽ thành công.”
"Lần trước ta tìm được một bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ho/2515790/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.