Lý Thanh Loan liếc thấy nét mặt nghiêm trang của Quân Vũ, không dám trái ý nữa, liền nói :
- Vũ ca! Muội xin nghe lời huynh!
Mã Quân Vũ mỉm môi cười đắc ý rồi từ từ bước tới trước, đi về phía miệng hang, nín thở, rón rén nhìn vào.
Chỗ miệng hang chỉ vừa một người đi, thật là chật hẹp.
Trong hang có ánh sáng yếu ớt, bóng tối chập chùng, những đồ vật tronghang không thể nào trông thấy rõ được, chỉ thấy một thiếu niên què chân, và một ông lão mày râu mắt toẹt, miệng to mắt lớn, đang giao đấu vớinhai, quyền qua chưởng lại trong mau lẹ.
Cứ mỗi lần chưởng phong tung ra là tiếng gió lộng vù vù, cả hang đều rung chuyển.
Công lực ấy khiến Mã Quân Vũ phải lạnh mình kinh khủng.
Té ra hai người ấy không ai xa lạ. Thiếu niên què chân chính là Tô Hùng, còn lão già mày trắng lại là Chưởng môn phái Tuyết Sơn Bạch Y Thần Quân Đằng Lôi.
Nhìn Tô Hùng, Mã Quân Vũ nổi tức lên, chính vì hắn mà chàng phải gặp nhiều tai nạn suýt bỏ mình.
Chàng không thể nào chịu nhục, đứng im đó được, nên khoát tay nhảy vào hang hét lớn :
- Tô Hùng! Ngươi còn nhìn được ta không?
Tô Hùng và Đằng Lôi đang ác đấu, thoạt nghe tiếng nạt, cả kinh dừng lại, mỗi người lui ra ba bước trố mắt nhìn ra cửa.
Tô Hùng thấy Quân Vũ từ đâu hiện đến lại có Lý Thanh Loan theo sau, lòng hắn bỗng sinh ra một kế, làm ra kẻ quen mặt nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392936/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.