Mã Quân Vũ nghe Phi Phụng nói đến đây, bất giác thở dài nói :
- Tô cô nương đến đây không phải để cầu cứu, chẳng lẽ còn việc gì quan trọng hơn thế nữa sao?
Tô Phi Phụng khẽ gật đầu, trên gương mặt tiều tụy chớm nở một nụ cưòi lạnh lẽo, cất giọng yếu ớt :
- Mã tướng công! Tôi muốn người phải đối xử với Loan muội tốt hơn thế nữa. Tôi mong người phải...
Nói đến đây nàng nghẹn ngào, muốn nói mà không sao thốt được nên lời. Mã Quân Vũ biết nàng đã muốn gì rồi, bất giác chàng cảm thấy toàn thâncóng lạnh, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Lý Thanh Loan đưa mắt ngơ ngác nhìn hai người, thấy họ im lặng trơ ranhư tượng gỗ, thì lạ lùng chẳng ít, nàng không hiểu vì sao cả. Đã lâu mà hai người vẫn bất động. Thanh Loan liền xen vào :
- Vũ ca! Huynh thử ra cốc xem sao, để một mình Đại tỷ tỷ ngoài ấy, muội lo quá!
Mã Quân Vũ chỉ biết nhìn Tô Phi Phụng gượng gạo cười, cúi đầu chào rồiquay phắt lại, nhún chân phóng ra miệng cốc nhanh như chớp.
Tô Phi Phụng thấy bóng Quân Vũ thoăn thoắt đi, thần trí nàng xao độngmãnh liệt, bất giác kêu lên một tiếng kêu yếu ớt, nghẹn ngào :
- Mã tướng công...
Chỉ có thế, rồi nàng lại mê man bất tỉnh, và lảo đảo ngã xuống...
Mã Quân Vũ tuy có nghe Phi Phụng gọi lại nhưng lòng chàng đang bị đaukhổ dày vò, đầu óc rối loạn, quay cuồng như muốn nổ tung cả ra. chàngcảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392878/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.