Mã Quân Vũ cảm thấy hổ thẹn, gượng cười nói :
- Tôi... Tôi vì gấp đi đến Gia Định, nhưng lúc lên ghe không thấy quý cô nương, nên thất lễ. Vậy tiện đây, xin lỗi quý cô nương.
Không ngờ bốn thiếu nữ áo trắng tỏ ra giận dữ. Thiếu nữ vừa hỏi lúc nãy cất tiếng thét mắng hai tên chèo ghe :
- Bọn nhà ghe này thật to gan, dám thừa lúc mình nghỉ, tự tiện chở khách.
Nàng quắc mắt nhìn vào mặt Quân Vũ, gằn giọng hỏi :
- Ngươi có biết người chủ ở trên ghe này là ai không?
Quân Vũ điềm nhiên đáp :
- Tôi không biết! Nhưng tôi nghĩ việc quá giang ghe của quý cô nương, đâu có gì trái với qui luật võ lâm?
Chàng thấy thân thủ và cách ăn mặc của bốn cô gái đó khác hẳn với ngườithường, định bọn họ là những nhân vật trong võ lâm, vì vậy chàng mới nói về qui luật võ lâm.
Bốn thiếu nữ không hiểu, ngơ ngác nhìn nhau. Bỗng nhiên thiếu nữ nhỏ nhất hỏi thiếu nữ quở trách Quân Vũ :
- Tỷ tỷ! Võ lâm qui luật là gì? Tỷ biết không?
Thiếu nữ đó chau mày suy nghĩ một lúc, cười nói :
- A! Ta biết chớ! Qui luật võ lâm nghĩa là người tên Võ Lâm lập ra qui luật đó.
Mã Quân Vũ không thể nhịn cười được, nói :
- Tiếng võ lâm là để chỉ chung những người tu luyện võ công, chứ không phải tên riêng một người.
Thiếu nữ nhỏ nhất chau mày, chu miệng nói :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392790/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.