Lối bố trí trong rừng thông này chỉ là ám động theo Ngũ Hành thông thường.
Tô Hùng nhảy lên đọt cây rồi thì ám lực không còn nữa. Chàng thoăn thoắt vượt tới.
Qua khỏi rừng thông đã thấy hiện ra một con đường dẫn thẳng lên đồi núi. Tô Hùng là kẻ gan dạ lại thận trọng, thấy con đường ấy vòng trôn ốc,nếu theo đó mà lên sợ mất thì giờ mà còn có thể bị phục kích giữa đường, nên chàng vận khí xuống Đan điền theo vách đá mà tiến dần lên.
Ngọn đồi này cao hơn bốn, năm trượng. Tuy nhiên, Tô Hùng chỉ vận vài hơi thì vượt khỏi vách đá chập chùng và đến đỉnh rồi.
Nhờ ánh sáng của muôn sao nhấp nháy, từ xa mấy trượng, đã thấy một ngôimiếu huy hoàng, phòng ốc san sát, cột điện sừng sững liên tiếp khôngbiết bao nhiêu căn.
Tô Hùng nghĩ thầm :
- “Cổ điện quy mô lớn lao như vậy chắc là các đạo sĩ bên trong không ít”.
Chàng vừa muốn phi thân tới trước, đột nhiên thấy một bóng người phíabên phải chớp qua phóng thẳng vào trong miếu. Thân pháp vô cùng mau lẹ,chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng người đó đâu nữa.
Tô Hùng hoảng hốt tự nhủ :
- “Thân pháp người này còn cao hơn ta một bực, chắc là một trong CônLuân tam tử, còn đệ tử của họ lẽ đâu được như vậy. Nhưng nếu là mộttrong Côn Luân tam tử, tại sao không xuật nhập đàng hoàng lại có vẻ lénlút?”
Tô Hùng lắc đầu thầm bảo :
- “Không lẽ có một kẻ nào đồng hành với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392767/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.