Nhưng Cư Nguyên Phát vốn là một người võ công thâm hậu trong giới võlâm, suốt đời ngang dọc giang hồ, lừng danh đây đó, ai nghe đến tên cũng phải nể mặt thì dễ gì chịu thất thế trước Quân Vũ.
Lão ta lập tức phản ứng ngay. Thừa lúc Quân Vũ chưa khóa được mạch môn,dùng tay phải búng ra một chưởng, nội lực đột phát, một làn gió mạnh épthẳng vào ngực Quân Vũ.
Mặc dù được lợi thế nhưng Quân Vũ còn trẻ tuổi, nội lực còn non, lạithiếu kinh nghiệm chiến đấu. Chàng định vận sức cản luồng chưởng phong,nhưng liệu thế không thể cản nổi, liền nhảy lùi ra xa ba trượng. Làn gió vút tới, đánh thẳng vào một gốc cây, gẫy tiện.
Quân Vũ may tránh khỏi, nhưng cảm thấy khó thở trước chưởng lực quá nặng nề ấy.
May mà chàng lanh lẹ và kịp tránh ra, nếu không đã nát ngũ tạng rồi.
Chàng đứng chưa vững thì Cư Nguyên Phát lại xông đến. Lần này với sứccăm giận, Cư Nguyên Phát xuất chưởng càng mạnh hơn. Quân Vũ đã cảm thấynội lực của đối phương đến đâu rồi, nên tuyệt đối không dám dùng sứcchống lại, chỉ có một mặt tránh né.
May mà phép Thiên Cang chưởng của chàng kỳ diệu, nên mới có thể chịu đựng với lão già này hai mươi chiêu liền.
Cư Nguyên Phát thấy Quân Vũ cứ tránh né và thoát khỏi hai mươi chiêu thế của lão, lão vừa sợ vừa giận, đưa hai tay lên một lúc, thế trước thếsau lần lượt phất vào người Quân Vũ không ngớt. Chỉ nghe hơi gió vu vu,quần áo của Quân Vũ bay phơi phới. Chàng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392735/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.