Luyện thể cửu trọng, mỗi một tam trọng là một cái rào ngăn lớn, Từ Đại Hổ đạt được luyện thể tứ trọng đủ để coi rẻ những người thợ mỏ chỉ luyện thể nhị trọng này. 
- Lẽ nào ngày đầu tiên ta đến quáng địa làm việc lại bị giày vò đến chết? 
Lúc này Từ Huyền quỳ rạp trên mặt đất, bi ai vô lực, hai tay gắt gao chụp lên mặt đất. 
Đối với hung danh của Từ Đại Hổ, hắn đã sớm nghe qua, thậm chí còn cảm thấy quen thuộc nữa. 
Làm quản sự của quáng địa, trong phạm vi quy tắc của Từ Đại Hổ, chỉ cần không làm ra tai nạn chết người, hắn muốn dằn vặt ai đó thật sự quá đơn giản… chỉ là. 
- Từ Đại Hổ, dừng tay! 
Đột nhiên một thân ảnh trung niên lao tới gần. 
Người này chính là phụ thân của Từ Huyền. 
- Từ Chính, ngươi đã là tàn phế, tu vi bị thoái hóa xong luyện thể tam trọng, còn muốn đấu với ta sao? 
Từ Đại Hổ cười lạnh một tiếng, thu hồi roi da trong tay, vẻ mặt trêu tức nhìn về phía phụ thân Từ Huyền. 
- Làm phụ thân, không dạy được con, theo lý nên chịu phạt thay con. 
Từ phụ khom người xuống, cười làm lành nói. 
- Được được được! 
Khóe miệng Từ Đại Hổ hiện lên vẻ tươi cười, hung quang trong mắt càng tăng. 
Trước kia, hắn và Từ phụ đều là nhân tài kiệt xuất trong thôn, đã từng kết thù oán với nhau. 
Nếu như nghiêm phạt này có thể rơi xuống người Từ phụ, trong lòng hắn sẽ hết giận và thống khoái. 
Trong mắt Từ Đại Hổ lóe lệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ha-phong-bao/190094/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.