Giờ phút này, dù hơi thắng nửa phần, nhưng đánh giá của Thiên Sư đối với Tông Như Ma cũng làm cho chúng cường giả Hoàng Thiên thánh triều lạnh lòng. 
Một phen đại chiến, Thần huyễn Thiên Sư tâm thần mệt mỏi, mọi người nhao nhao rời đi. 
Cuối cùng, còn thừa lại Hiên Phẫn, Từ Huyền, cùng với Liễu Vũ Yên đang hôn mệ. 
Thần niệm của Thiên Sư, đã sớm bồi hồi trên người Liễu Vũ Yên. 
Thật lâu sau, hắn lắc đầu: 
- Tổn thưởng suy giảm tới ý cảnh và sâu trong linh hồn, ngoại lực nhiều nhất chỉ có thể phụ trợ, có thể qua được hay không, mấu chốt còn phải dựa vào chính cô ta nữa. 
Giải thích của Thần huyễn Thiên Sư cơ bản nhất trí với kết luận của bọn người Từ Huyền. 
- Cho dù là phụ trợ, ít nhất có thể tăng thêm vài phần hi vọng. Mong rằng Thiên Sư chỉ giáo. 
Từ Huyền ngôn từ khẩn thiết nói. 
- Vũ Yên là đệ tử của ta, bổn tông tự nhiên sẽ không đứng nhìn. 
Thần huyễn Thiên Sư dứt lời, hai con ngươi thâm thúy không minh, lộ ra vầng sáng mông lung như mộng huyễn. 
Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ sức mạnh hư không thần bí, thấu triệt vạn vật bồi hồi ở chung quanh mình và Liễu Vũ Yên. 
Thật lâu sau, Thần huyễn Thiên Sư mở miệng: 
- Có thể cứu Vũ Yên hay không, nhân vật mấu chốt, vẫn là Từ tiểu hữu. 
- Ta nên làm như thế nào? 
Từ Huyền biết rõ, ý cảnh của Liễu Vũ Yên ý� là được thành lập trên tình cảm với mình. 
- Ta sẽ dẫn đạo tinh thần ý thức của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ha-phong-bao/1434130/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.