Thông thường mà nói, pháp bảo đạt đến cấp bậc bảo khí, luyện khí tiên sĩ căn bản không thể sử dụng, thậm chí luyện thần kì tiên sư cũng chưa chắc có thể khống chế, nhưng Nhiếp Hàn lĩnh ngộ và dung hội kiến ý trong đó, lại là một ngoại lệ, miễn cưỡng có thể điều khiển kiếm này một hai.
Dưới sự gia trì của bảo khí cấp cổ kiếm, công kích của Nhiếp Hàn trực bức luyện khí kì đỉnh phong cấp hạn, nhưng so với võ tu mặt vàng, vẫn có chênh lệch nhất định.
Nhiếp Hàn kinh hô một tiếng, cổ kiếm một lần nữa chém ra, kiếm khí băng hàn sâm nhiên, liên tục lập lòe, như những viên tinh quang băng lạnh lấp lánh.
Trước bất lợi rõ ràng, hắn vẫn chủ động xuất kích.
Nam tử mặt vàng cười lạnh một tiếng, quyền chưởng giao thoa, trong hư không sản sinh chân lực nổ vang như sấm, mỗi một đòn đều kinh hồn động phách.
Chát chát chát ~
Mấy hiệp thời gian, Nhiếp Hàn bị một luồng chân lực cường đại đánh bay ra ngoài, đập mạnh lên vách núi, thổ ra một ngụm huyết, nhìn có vẻ mệt mỏi. Còn nam tử mặt vàng, cũng kêu lên một tiếng, thân thể vốn đã trọng thương, bị tác động vài phần.
- Chịu chết đi!
Nam tử mặt vàng quát lên một tiếng giận dữ, vận chuyển chân lực hùng hậu, chuẩn bị phát động một đòn chí mạng cuối cùng.
- Kết thúc vậy sao?
Nhiếp Hàn khóe miệng hiện ra một tia chua chát, lập tức bị thần tình lạnh lùng dứt khoát thay thế, nhắm mắt, từ từ giơ cổ kiếm, trong nháy mắt ngưng tụ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ha-phong-bao/1433342/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.