Thông qua loại phương thức này, hắn thu liễm khí tức đến mức tận cùng, tiên sĩ bình thường cũng khó nhìn ra tu vi chân thật của hắn. 
Quả nhiên không bao lâu sau, có mấy đội tiên sĩ, lục tục từ nội môn chạy đến, điều tra ở phụ cận Bắc nhai. 
Càng có mấy vị tiên sĩ, tiến vào Bắc Nhai Tiểu Các của Từ Huyền, hỏi một vài vấn đề. 
Người cầm đầu kia, đúng là Nhạc Phong sư huynh. 
- Từ sư đệ, ngươi ở phụ cận Vô Uyên Vực này, có biết rõ tình huống vừa rồi hay không? 
Nhạc Phong mỉm cười hỏi, đối với Từ Huyền, hắn vẫn là rất có ấn tượng, ở bên trong lần tiêu diệt kia, biểu hiện phi thường nổi bật. 
- Ta vốn đang ngủ, đột nhiên có một tiếng hô, từ trong vực sâu truyền đến, chấn ta đến thổ huyết. 
Từ Huyền ra vẻ lòng còn sợ hãi nói. 
- Vực sâu? 
Nhạc Phong như có điều suy nghĩ, khóe miệng hiển hiện vẻ tươi cười, hảo ý nhắc nhở: 
- Sư đệ ngươi tốt nhất dọn đến nơi khác tu luyện, Vô Uyên Vực này ở hồi lâu trước, chính là một đại cấm địa. 
- Đa tạ Nhạc sư huynh nhắc nhở. 
Từ Huyền không khỏi may mắn, mình lựa chọn địa phương đủ xa xôi, có thể lừa dối. 
 Đêm đó, trải qua một phen huyên náo cùng bối rối, chúng tiên sĩ nhao nhao tán đi. 
Từ Huyền cũng bình yên tiến vào mộng đẹp, trong nội tâm thầm nghĩ: 
- Còn có hai ngày thời gian, ta có thể về nhà. 
Nhưng mà ngay đêm đó... ở bên trong trí nhớ Tinh Hải, một khí tức quen thuộc đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ha-phong-bao/1433240/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.