Khi Sở Mặc nhận được thẻ ngọc truyền tin của Lưu Chính, thì đã có thể thấy bóng dáng của xích viêm sư hống thú. Có lẽ chuyện trước đó đã cảnh cáo Lưu Chính, thủ đoạn của hắn đối với ba người Tiêu Dật có kiêng dè, không dám như trước kia theo quá chặt, mà đi theo xa xa đằng sau. 
Xích viêm sư hống thú kéo xe đậu trước cửa viện của Tiêu Dật, Tiêu Dật nhảy xuống, Sắt Nguyên lo lắng hỏi: “Thật sự không cần ta và tiểu Hải ở với cậu?” 
Tiêu Dật lắc đầu, uyển chuyển cự tuyệt: “Tôi chuẩn bị đến nhân giới vài ngày, thu xếp một chút liền đi.” 
“Cũng được!” 
Trên đường bọn họ đi về đều suy đoán người lén tập kích bọn họ rốt cuộc là ai, đặc biệt là dạng người ru rú trong nhà như Tiêu Dật, đối phương rốt cuộc làm sao lại liên hệ y với kim ngư vệ, đáng tiếc bọn họ không dám thả người đàn ông trong bụng Vượng Tài ra, chỉ dùng đầu nghĩ thì thật nghĩ không ra. Nghĩ tới đối phương nói không chừng còn có người trốn ở chỗ tối, Tiêu Dật đến nhân giới vài ngày cũng coi như an tâm. Từ Sắt Nguyên an ủi: “Cậu yên tâm, tôi sẽ tìm người nghĩ cách điều tra xem rốt cuộc là chuyện gì.” 
Tiêu Dật gật đầu, lúc này có thể dựa vào cũng chỉ có Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải mà thôi. 
Động tĩnh Tiêu Dật trở về rất nhanh bị Hàn Ngọc Khiêm sát vách biết được, Hàn Ngọc Khiêm thông qua trận pháp nhìn thấy bóng dáng Tiêu Dật, thần sắc kinh nghi bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gioi-tau-tu-pham/1980513/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.