Trong tháp ma pháp của nữ thần Trí Tuệ tại công quốc Cordoba, một người ngồi trong phòng sách xem đi xem lại thủy tinh cầu ghi lại trận chiến lúc chiều. Từ khi Edel động thủ tới khi yêu thú xuất hiện, từ sự tồn tại của vực thẳm màu xám đến năng lượng dao động trên người Tiêu Dật, Louis xem vô cùng tỉ mỉ, không bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào.
Sau khi xem xong một lần nữa, Louis lau đi hiển thị trên thủy tinh cầu, một mình trầm tư. Về thần cách, Louis tự thấy mình không hiểu biết ít hơn Edel, nhưng trong trận chiến trong thủy tinh cầu cô phát hiện một chuyện mà trước kia đã bị bỏ qua. Thần cách không phải là vật chết giống như ma hạt trong người cô, mà giống như tự có ý thức của mình. Từ chuyện thần cách trong người Tiêu Dật hút lấy thần cách trong người Edel liền có thể thấy. Louis nhíu mày, nếu thần cách có ý thức riêng, vậy phải chăng có nghĩa là chủ nhân của thần cách không phải dựa vào võ lực tranh đoạt, mà là do bản thân thần cách chọn lựa? Như vậy cũng nói rõ tại sao cao thủ bậc mười bên cạnh Tiêu Dật nhiều như thế, nhưng y lại không có vẻ lo lắng chút nào về sự trung thành của những cao thủ đó, hơn nữa trong thế cục hỗn loạn trước đó, cũng không có bất cứ ai nảy ra ý định nhân loạn đoạt thần cách..
“Cốc cốc cốc.”
Tiếng gõ vang lên bên cửa sổ, ngắt đứt suy tư của Louis. Cô tùy tiện cầm pháp trượng bên cạnh nhẹ phất một cái, cửa sổ đóng chặt lập tức mở ra, một con quạ đen bay vào.
“Richard.” Trên mặt Louis lộ vẻ quả nhiên là thế, xem ra không hề ngạc nhiên về sự xuất hiện của Richard.
Con quạ kêu ken két, đứng vững trước mặt Louis. Con mắt màu đen đảo quanh một vòng, ngẩng đầu nhảy lóc cóc hai bước, vẻ mặt cao ngạo nói, “Louis, thần Vong Linh vĩ đại tại sao đến chắc ngươi đã đoán được rồi chứ?”
Trong mắt Louis thoảng qua một chút trêu cợt, cố ý đồng tình nói, “Ta biết ngươi bị vụ tự nổ của Edel liên lụy làm mất thân thể, cho nên ngươi tới tìm ta cầu xin giúp đỡ?”
Vẻ mặt dương dương đắc ý của con quạt trên bàn bị câu nói này của Louis đả kích, lập tức biến mất vô ảnh vô tung, đổi thành vẻ phẫn nộ, “Louis!” Con quạ mang âm cảnh cáo nói, rất hiển nhiên câu này chọc trúng chỗ đau của Richard.
Louis cười nhẹ, ngồi thẳng người nghiêm túc nói, “Ngươi muốn liên minh với ta?”
Con quạ gật đầu, “Đương nhiên, ta không tin tên ngu xuẩn Edel đó.”
Louis nhẹ vuốt pháp trượng trong tay, “Ngươi biết tung tích của hắn?”
“Đương nhiên!” Con quạ ngẩng đầu, “Còn có chuyện gì mà thần Vong Linh vĩ đại không biết chứ.”
Louis cười nhẹ, đoán được một khả năng, “Thân thể của Edel đã không thể chịu đựng sức mạnh của thần cách, hắn muốn chuyến hóa thành vong linh?”
Trong con mắt như hạt đậu đen của con quạ phát ra tia hưng phấn, cười ken két, “Không sai, hắn sắp trở thành tác phẩm nghiên cứu vĩ đại nhất của ta. Trước khi hắn chuyển hóa thành công, ta hy vọng ngươi và thằng nhóc tiên giới đó đừng quấy nhiễu hắn.
Louis ra vẻ ngẫm nghĩ, “Quả đạt được quá dễ dàng sẽ không biết vị ngọt, là ý này sao?’
Con quạ hừ hừ hai tiếng, ném cho Louis ánh mắt ngươi cũng thông minh đó.
Louis cười nhẹ, “Richard, ngươi phải biết tiến vào thần giới và phát triển sau khi tiến vào thần giới, lợi ích của chúng ta là như nhau, có lẽ có thể nói lợi ích của cả ma pháp thế giới là như nhau. Chắc ngươi đã nhận ra, trong số những người bên cạnh Tiêu Dật có cao thủ tới từ thú nhân thế giới. Điều này nói rõ ở giai đoạn khởi đầu, chúng ta đã chậm hơn hai giới khác một bước. Ta đồng ý cách ngươi mượn Edel để tranh lợi nhuận, nhưng ta hy vọng ngươi hiểu đạo lý hăng quá hóa dở, đừng như Edel bị lòng tham che mờ mắt.”
Con quạ lại cười ken két, “Louis, câu này cũng tặng cho ngươi đó.”
Richard đi khỏi chỉ là bắt đầu, trong suốt buổi tối, lục tục có hơn nửa chủ thần tới biểu thị thiện ý với Louis. Ý kiến của họ đối với Edel đều thống nhất kinh người, nếu Edel đã phản bội hiệp ước chư thần trước tiên, vậy thì bọn họ cũng không cần phải bận tâm tới sinh tử của Edel nữa. Đương nhiên nếu có thể nhờ vào Edel để đạt được càng nhiều lợi ích, bọn họ vô cùng hài lòng.
Các chư thần của ma pháp thế giới bàn tính rất hay, chỉ là đối mặt với họ là Tiêu Dật không làm theo lẽ thường. Ngày hôm sau, trải qua một đêm chuẩn bị, Louis tràn đầy lòng tin ngồi trước mặt Tiêu Dật, chuẩn bị đem các điều khoản đưa chư thần ma pháp thế giới tiến vào thần giới ra thương nghị. Chỉ là cô còn chưa kịp mở miệng, lời của Tiêu Dật đã đánh cho cô trở tay không kịp.
“Thần giới tự chọn chủ?”
Cho dù đã đoán sơ được điểm này, Louis vẫn biểu hiện kinh ngạc nên có. Đương nhiên đây không phải là tin khiến cô kinh ngạc nhất, cô mất khống chế đứng bật dạy, kinh ngạc lặp lại, “Hiện tại đã có thể vào thần giới? Dưới tình trạng thần cách còn chưa hoàn chỉnh?”
Tiêu Dật gật đầu.
Louis lập tức ý thức được phán đoán của bọn họ về thần giới đã sai lầm, mà liên đới là phán đoán của họ về Tiêu Dật cũng có sai lầm. May mà, mở miệng trước là Tiêu Dật, cô còn kịp điều chỉnh suy nghĩ chưa ra khỏi miệng.
Gần như lập tức, thái độ của Louis ẩn ẩn nảy sinh biến hóa. Sự biến hóa này Tiêu Dật không cảm thấy được, nhưng Sở Mặc bên cạnh Tiêu Dật lại nhìn được rõ ràng, trong mắt xẹt qua ý cười thật nhanh.
Tiêu Dật không có quy định cưỡng chế gì đối với những người vào Tịnh Lưu giới, trừ thống nhất nơi ở và phạm vi hoạt động hạn chế ra, những cái khác y không quản. Dù sao Tịnh Lưu giới là địa bàn của y, Tiêu Dật giống như ông chủ nhà có sức mạnh, không vui thì cứ đuổi người bên trong ra. Cái gì, không muốn đi? Đóng cửa, thả Trì Mu!”
Louis dùng thời gian gần một khắc để tiêu hóa hoàn toàn ý của Tiêu Dật, cô rất nhanh hỏi vấn đề mình quan tâm nhất, bọn họ làm sao đi? Thông đạo biên giới giữa tiên giới và ma pháp thế giới đã bị phong ấn, bọn họ muốn tới tiên giới chỉ có thể thông qua nhân giới, làm sao che giấu thân hình và bảo đảm sẽ không gặp phải bão hư vô là một vấn đề lớn.
Vấn đề này không cần Tiêu Dật trả lời, Vượng Tài chủ động nhảy ra.
“Ta tới, để ta tới.”
Đây là lần đầu tiên Louis thấy hình dáng biến ảo của Vượng Tài. Ấu đồng nhỏ bằng bàn tay ngoan ngoãn ngồi trên vai Tiêu Dật, trừng con mắt to tròn long lanh nghiêm túc biểu thị Vượng Tài sẽ giúp đỡ bọn họ, Vượng Tài sẽ mang bọn họ tới tiên giới. Louis nhớ lại cảnh đã thấy trong thủy tinh cầu, các yêu thú từ bụng Vượng Tài chui ra, trên mặt lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ. Nhưng còn chưa đợi cô kịp biểu thị cái gì, Vượng Tài đã nhanh chóng lấy một bàn tính nhỏ do ngọc điêu trong túi yếm trước ngực ra lách cách tính toán. Miệng còn lẩm bẩm mấy từ phí qua đường, phí nhân công, phí hao mòn, phí bảo dưỡng vân vân.
Louis, “…”
Nhờ sự chỉ dẫn của tộc trưởng Trì Mu, cách tính toán của Vượng Tài đã rất khá. Tiêu Dật mang vẻ đồng tình nhìn Louis một cái, hy vọng lát nữa cô sẽ không bị cái giá của Vượng Tài dọa. Trước đó trên đường tới ma pháp thế giới, Du Trạch đã bị Vượng Tài ép sạch sẽ, hơn nữa còn thiếu Vượng Tài một số tinh ngọc. May là khoáng thạch quý hiếm của thú nhân thế giới rất nhiều, Du Trạch cho dù không có tiền, tùy tiện tìm một nơi đào khoáng thạch mấy ngày vẫn miễn cưỡng có thể trả món nợ này.
Bàn tính nhỏ của Vượng Tài kêu lách cách, rất nhanh hưng phấn đem con số cuối cùng nó tính ra được giơ trước mặt Louis. So với Du Trạch đơn thân một mình, Louis là thần Trí Tuệ thống trị mười mấy quốc gia, rõ ràng không xem số tiền này ra gì, sảng khoái gật đầu.
“Ta hiểu rồi.”
Vượng Tài cao hứng run run lỗ tai, Trì Mu gia gia nói quả nhiên chính xác. Muốn có tinh ngọc, làm ác bá bắt chẹt thu phí sẽ kiếm nhanh hơn buôn bán nhiều.”
Xét thấy Louis là người đại diện của họ ở ma pháp thế giới, Tiêu Dật rất tự nhiên giao tất cả mọi chuyện cho Louis, bất kể là tìm tung tích của Edel hay thống kê số người tới Tịnh Lưu giới, Tiêu Dật hoàn toàn bày vẻ ông chủ phủi tay. Y chỉ cần chờ kết quả cuối cùng là xong.
Louis mỉm cười thi lễ ma pháp thế giới với Tiêu Dật, “Cảm tạ ngài tin tưởng.”
Tiêu Dật cũng cười trả lễ, sau khi đưa Louis đi, Tiêu Dật đắc ý nhìn Sở Mặc, “Thế nào? Có Louis ra mặt chúng ta có phải bớt việc rất nhiều không?”
Sở Mặc nuông chiều hôn y một cái, “Em định ở lại ma pháp thế giới hoài sao?”
Tiêu Dật lắc đầu, “Trừ tiên giới, tôi đã có thể tự do tới các thế giới rồi. Lưu lại đây đợi tung tích của Edel cũng do nhàn tản, tôi muốn về nhân giới một chuyến giải quyết chuyện tiểu khu Tịnh Lưu đã.”
Bất kể người của ma pháp thế giới trước đó có dự tính gì, dưới tiền đề thần cách tự chọn chủ, tất cả tâm tư nho nhỏ của họ đều không có cơ hội biểu hiện. Tiêu Dật tin rằng, lần này Louis nhất định sẽ không phụ tín nhiệm của y.
Đối với tin Tiêu Dật muốn về tiên giới một chuyến, các yêu thú đều lũ lượt biểu thị muốn cùng về. Ma pháp thế giới tuy thú vị, nhưng bọn chúng quen sống tự do tự tại ở Hư Vô hải, ủ trong thần điện của Louis cảm thấy không chút thú vị. Sau khi chào hỏi Louis, Tiêu Dật mang mọi người trở về tiên giới.
Từ lần trước Tiêu Dật nhắc chuyện mua nhà tới nay đã qua nửa tháng. Đối với chuyện của Tiêu Dật, lão Vương luôn rất để tâm, sớm đã chọn xong tiểu khu, chỉ đợi Tiêu Dật xuất hiện.
Tiểu khu mà lão Vương chọn nằm ở ngoại ô thành phố của Tiêu Dật, vì ảnh hưởng của nguy cơ tài chính, nhà tài trợ phát triển sớm đã bỏ chạy, chỉ để lại từng căn nhà đã xây xong nhưng lại không thể bán. Hạo Thiên Tông đã nối xong quan hệ với chính phủ, mấy ngày trước đã bố trị trận pháp ở đây, làm giả cảnh cho nổ di dời.
Lão Vương dẫn Tiêu Dật tham quan một vòng, biểu công nói, “Thế nào?”
Lầu trong tiểu khu đều là lầu sáu tầng cỡ nhỏ, tương đối phù hợp với kế hoạch của Tiêu Dật, hơn nữa vì thuận tiện mang đi, Hạo Thiên Tông trước đó đã đào móng tất cả. Tiêu Dật thỏa mãn gật đầu, sờ sờ tai Vượng Tài, biểu thị Vượng Tài thu những căn nhà này lại.
Có kinh nghiệm nuốt đám yêu thú như vạn mục ngư vân vân, lần này Vượng Tài nuốt những tòa nhà này không có gì khó khăn. Gần như chỉ trong chớp mắt một cái hố to xuất hiện trước mặt Tiêu Dật. lão Vương ngưỡng mộ nhìn Vượng Tài, tính luôn thần giới vừa mới thức tỉnh, năm thế giới mới có một Vượng Tài, Tiêu Dật thật là kiếm lợi nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]