Thần thú hộ phái Côn Luân, lão mỗ thành công hóa thân làm Tiểu Bạch nhà Vân gia, lúc này đang vui sướng ăn cơm.Tiểu Từ Từ đang ngồi trên một tảng đá lớn, khác với hắn vẫn đang đứng trên một khối đệm mềm, cắm đầu vào bát ăn cơm.Đã rất lâu rồi không có ăn đồ ăn ngon như vậy.Ở Côn Luân, hắn là lão tổ đã tu luyện một ngàn năm, sớm có thể tích cốc, cho dù là ngẫu nhiên cũng sẽ ăn những món tràn đầy linh khí, mặc dù hương vị cũng tốt, nhưng chỉ có một vị, làm sao có thể so với món ăn do nhân gian tỉ mỉ nấu ra.Thật sự là ăn quá ngon.Một chén cơm tiểu Từ Từ vừa mới ăn một lát, bên này Tiểu Bạch chỉ cần vài ngụm đã ăn xong.“Chi, chi….”Tiểu Bạch phát ra tiếng kêu chói tai, bên kia Vân Tình Tình vừa mới bưng chén cơm lên liền nghe được thanh âm như ông cụ non, “Đệ tử Côn Luân, ta muốn ăn nữa”.Vân Tình Tình: “…..” Lão tổ ngươi là thùng cơm sao?Nhìn một chút thấy đã cố ý cho Tiểu Bạch cái chén lớn, nhìn lại Từ Từ vừa mới ăn được vài miếng đồ ăn, mặc dù đã sớm đoán được khẩu vị của lão tổ có chút lớn, nhưng không nghĩ tới lại lớn đến mức này.Thân thể nhỏ như vậy, xác định sẽ không căng trướng lên sao?“Vân Tình Tình, lão tổ còn đói bụng” Tiểu Bạch trừng đôi mắt tròn xoe, lấy móng vuốt nhỏ gõ gõ bát cơm.Đáng chết, linh lực quá yếu, bằng không lão tổ vừa mở miệng thì mỹ vị nhiều ít cũng sẽ tự động đến.“Đến rồi đây” Vân Tình Tình vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gia-tieu-nong-nu/3753360/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.