“Ai, rốt cuộc cũng tới”.Cách nhị phòng Vân gia không xa, một sinh vật mềm mại quỳ rạp trên mặt đất, cảm thụ được hơi thở nồng đậm của đệ tử phái Côn Luân kia, hắn quả thực hưng phấn muốn khóc.Ô ô, rốt cuộc cũng tìm được rồi.Ngay sau đó, cục thịt nhỏ lập tức nghiến răng nghiến lợi, “Đệ tử Côn Luân đáng chết, thế nhưng đã quên lão tử, hừ hừ!” Để xem lát nữa ta thu thập ngươi như thế nào.Ục ục….Nga, đói chết mất!Cục thịt nhỏ giãy giụa bò đậy, tiếp tục hướng trong viện đi tới.
Bất quá khoảng cách mười mét, còn nhớ năm đó có là ba ngàn mét cũng chớp mắt liền đến, bây giờ chỉ là một thần thú bình thường đi đường rất chậm rãi a.Nuốt xuống nước mắt chua xót, cục thịt nhỏ hướng trong viện bò đi.Khoan đã….
Giống như có cái gì đó không thích hợp.Lông trắng trên người cục thịt nhỏ run run, đột nhiên mở to hai mắt nhìn.Không xong, đệ tử Côn Luân kia đã rời đi rồi.Mỗ thần thú: “…..” Đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng.Liễu thị cùng trưởng tử Vân Vinh Thịnh cùng nhau đẩy xe, trên người Vân Tư Tư treo mấy cái bao lớn, Vân Tình Tình thì ôm Từ Từ, mấy mẹ con ra khỏi Vân gia, đột nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ.“Nương, chúng ta đi chỗ nào?” Vân Vinh Thịnh vẻ mặt mờ mịt.Con ngươi Liễu thị tràn đầy mê mang, nàng ở nhà làm việc rất tốt, mười dặm tám thôn có tiếng là thêu thùa giỏi, nhưng nếu là giống nam nhân đỉnh môn lập hộ, thì vẫn kém rất nhiều.Đối diện với từng nhà bốc lên khói bếp, con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gia-tieu-nong-nu/3753348/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.