“Chính là trong nhà thực sự không có tiền, mười lượng bạc này không phải con số nhỏ, ta nếu là có tiền sẽ không mặc kệ lão đại.” Vương thị nói một tràng câu vô nghĩa, lúc này mới nói “Chuyện này liền định như vậy rồi, lưu lại Từ Từ, hài tử này nhỏ, các ngươi về sau cũng cần có người dưỡng lão.” Trên thực tế là, nàng cảm thấy Từ Từ kia là tiểu tử què cũng bán không được.
“Nha đầu Tư Tư, Tình Tình này bán đi cho gia đình giàu có cũng tốt, nếu như được lão gia coi trọng còn có thể làm thiếp, nhà chúng ta cũng phát đạt theo.”Không để ý tới mẹ con Liễu thị sắc mặt nháy mắt tái nhợt, Vương thị tiếp tục vẽ lên tương lai tốt đẹp.“Đứa nhỏ Vinh Thịnh này từ nhỏ liền quyền cước công phu tốt, có thể cho làm gia nhân giữ nhà, mấy hài tử này ở bên nhau chúng ta không cần lo lắng, về sau ở gia đình giàu có ăn sung mặc sướng không thể so với ở nhà nghèo của chúng ta a.”Nực cười, mười lượng bạc kia a, đủ để cấp cho Bảo Sơn cưới vợ.
Huống chi liền tính là mười lượng bạc cũng nhất định không thể trị tốt chân cho Vân Đại Sơn, lại không phải nhi tử thân sinh của nàng, nàng dựa vào cái gì cấp tiền a?Liễu thị ôm một chút hy vọng cuối cùng, “Nương, không thể a, ta cùng cha hắn sao có thể làm như vậy với mấy hài tử kia a.” Đều bán, làm sao có thể để cốt nhục bọn họ chia lìa, nàng tình nguyện đi tìm chết.“Đại tẩu ngươi nghe không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gia-tieu-nong-nu/3753335/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.