Trang Thư Duy xông vào Vương phủ.
Nàng ta tới tìm Trang Tịnh Nhàn, cơ thể gầy gò mỏng manh có hơi lảo đảo.
Lúc Trang Thư Duy đến, Trang Tịnh Nhàn vừa ăn xong điểm tâm sáng.
Trang Thư Duy kéo cánh tay Trang Tịnh Nhàn, nàng ta ngước đầu nhìn Trang Tịnh Nhàn, tức giận đến mức mặt mày đều đỏ lên.
"Trang Tịnh Nhàn ngươi điên rồi sao!"
Nàng ta chỉ có mâu thuẫn với mỗi Trang Tịnh Nhàn, Trang Tịnh Nhàn là một kẻ điên, việc này do ai làm nàng ta cũng không khó nghĩ.
Trang Tịnh Nhàn không kiên nhẫn đẩy tay nàng ta ra, vạt áo bị nàng ta níu chặt được buông lỏng. Nhìn dáng vẻ tức đến nổ phổi của Trang Thư Duy, Trang Tịnh Nhàn liền cười khoan khoái.
Trang Thư Duy đáng bị như vậy lắm.
"Người đâu, lôi kẻ này ra ngoài!" Trang Tịnh Nhàn hạ lệnh.
Nàng cũng không muốn dây dưa thêm với Trang Thư Duy.
Nhìn thấy nàng ta, nàng liền cảm thấy một cơn uất hận dâng trào trong lồng ngực.
Trang Thư Duy là con gái của nhị phu nhân, nhị phu nhân mất sớm, không ai che chở cho Trang Thư Duy.
Năm đó chuyện nhị phu nhân vào nhà vô cùng ồn ào, không vui vẻ gì.
Vì lẽ đó Quản Tư Hiền vốn là người xa cách với Trang Thư Duy nhất lại nuôi dưỡng Trang Thư Duy như con gái ruột thịt.
Cô bé ấy đã mất mẫu thân từ sớm, tuổi còn nhỏ, ánh mắt nhát gan sợ sệt khiến lòng người đau xót.
Tất cả những thứ Trang Tịnh Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-nhu-mong-hen-uoc-chung-than/2648472/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.