Lúc Tiêu Quân Hách trở lại, Trang Tịnh Nhàn đã không còn đó nữa.
Hắn nhìn hưu thư đã viết tên nàng trên bàn, ánh mắt bỗng trở nên trầm lặng.
Hắn nên cho Trang Tịnh Nhàn một khoản bồi thường.
Trang Tịnh Nhàn đưa số hoàng kim đó cho Sở Tư Quyết.
Sở Tư Quyết nhìn thấy nhiều hoàng kim như vậy, hắn hơi yên lặng.
"Tịnh Nhàn, muội nói thật cho ta nghe, muội muốn làm gì?" Trang Tịnh Nhàn từ trước đến giờ tính tình kiêu căng khó thuần.
Lần này nàng lại làm vậy khiến hắn bất an.
Trang Tịnh Nhàn cười an ủi hắn.
"Huynh cũng biết ta không nói trước được bao giờ sẽ mang binh đi đánh giặc, ta đã hòa li với Tiêu Quân Hách, ta không có chỗ để cất mấy đồ này."
Sở Tư Quyết run lên, nói: "Muội.."
Trang Tịnh Nhàn biết được ý của hắn, nói: "Là thật, hắn viết hưu thư cho ta."
Sở Tư Quyết mím môi, nói: "Muội có thể mua nhà mà."
Hắn chăm chú nhìn nàng, không bỏ qua bất kì biểu cảm nào trên mặt nàng.
Trang Tịnh Nhàn lắc đầu: "Mua nhà còn phải thuê gia đinh, ta chẳng muốn quản lý mấy chuyện nhà cửa đấy, ta vẫn luôn tin tưởng huynh nhất. Hơn nữa ta cũng không thể để cho mẫu thân ta chữa bệnh không phí ở chỗ huynh được."
Trang Tịnh Nhàn lần đầu cảm thấy có một người hiểu rõ mình đến vậy không phải một chuyện tốt.
Để đối phó với Sở Tư Quyết là một chuyện rất khó khăn.
"Muội đừng làm chuyện điên rồ." Sở Tư Quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-nhu-mong-hen-uoc-chung-than/2648450/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.