Sở Tư Quyết tuy là đại phu nhưng vì hành quân nên cũng luyện tập võ công.
Nhưng hắn rốt cuộc vẫn không phải đối thủ của Chiến thần triều đình Tứ Vương gia Tiêu Quân Hách.
Cả người Trang Tịnh Nhàn bị Tiêu Quân Hách giữ chặt.
Nàng ngửi thấy mùi hương trên người Tiêu Quân Hách, sự thù hận đột nhiên dâng lên trong lòng.
"Ngươi cút ngay cho ta!" Nàng gào thét.
Đôi mắt đã từng đong đầy yêu thương của nàng bây giờ chỉ còn lại nỗi căm hận.
Nàng không thể giữ bình tĩnh.
Quản Tư Hiền chết rồi, đều là do Trang Thư Duy hại, nhưng Tiêu Quân Hách lại che chở cho Trang Thư Duy.
Trang Thư Duy nhẹ nhàng ngồi trong đại lao mấy năm là được thả ra, còn nàng thì vĩnh viến mất đi mẫu thân thương yêu của mình.
Nàng làm sao có thể không hận Tiêu Quân Hách đây.
Thế nhưng nàng đã quá yếu rồi, nàng không còn sức để đẩy người đàn ông này ra.
Tiêu Quân Hách lạnh lùng ôm nàng rời đi.
Sở Tư Quyết xách kiếm đuổi theo lại bị Văn Sơ giữ chân.
Tiêu Quân Hách dẫn người vào Vương phủ.
Lồng ngực hắn đau nhói, là Trang Tịnh Nhàn cắn hắn.
Nàng dùng toàn bộ sức lực để cắn, qua lớp y phục vẫn ngửi thấy mùi máu tanh.
"Ta vẫn muốn hỏi ngươi." Tiêu Quân Hách không quan tâm hành động của nàng, hắn nhấc cằm nàng lên.
Nhìn mồ hôi lạnh trên người nàng chảy ròng ròng, gương mặt nàng xơ xác tiều tụy, hắn nói: "Hôm đó trên triều ngươi cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-nhu-mong-hen-uoc-chung-than/2648447/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.