Tiêu Hàn sau khi sảng khoái tinh thần liền hí hửng một bụng no đủ, chỉ mỗi Thượng Vũ là nhăn nhó cuộn mình trên giường.
- Tiêu Hàn chết tiệt!
Nghe cô lầm bầm, anh nheo nheo mắt cười:
- Tiểu Vũ em nói gì cơ?
Cô trừng mắt nhìn anh:
- Em bảo anh là đồ chết tiệt, chết tiệt đấy.
Tiêu Hàn một thân mặt dày nhào về phía cô, ôm ôm lại hôn hôn:
- Ừ anh xin lỗi, anh không cố ý.
Mãi một lát sau, cô mới có thể tự mình xuống giường. Chân vừa đặt xuống đất, một trận đau nhức dưới thân truyền đến.
Thượng Vũ lảo đảo xuýt ngã nhưng rất nhanh được Tiêu Hàn đỡ lấy.
Vừa ôm tay anh, cô vừa nhéo nhéo không ngừng:
- Em bảo anh đừng làm nhiều, anh lại.... tức chết em mà.
Tiêu Hàn một bộ dạng vô tội, anh cứ cười hì hì đưa cô vào nhà vệ sinh, lại đích thân lâu sạch sẽ cho cô, xong lại giúp cô mặc quần áo, chỉnh tề ngay ngắn mới cho cô ra ngoài.
Vừa vặn đến giờ tan ca, Tiêu Hàn đi xuống tầng hầm trước, Thượng Vũ đi sau, lý do vì cô chưa muốn công khai kẻo lại kéo thêm phiền phức..
Ngồi trong xe, Thượng Vũ xoa xoa cái bụng, cô than thở:
- Ôi đói thật đấy, đói quá.
Tiêu Hàn xoa xoa đỉnh đầu cô, anh hỏi:
- Em muốn ăn gì?
Thượng Vũ hai mắt phấn khởi, cô hiện tại rất đói và cũng rất muốn đi ăn chút gì đó ngon ngon:
- Vịt nướng đi, em muốn ăn vịt.
Tiêu Hàn không nói gì, anh chỉ gật đầu đồng ý.
Ăn uống no nê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-kiep-nay-gap-go/259752/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.