Sau đêm hôm ấy, hai người lại có thêm một bước đến gần với nhau hơn...
2 tuần sau Thượng Vũ cơ bản đã hồi phục, cô lại tiếp tục đi làm.
Vừa đến công ty Tiểu Hảo đã bổ nhào vào cô, tay chân xuýt xoa hỏi han:
- Thượng Vũ cô làm sao vậy? Nghe chị Angel nói cô bị bệnh nặng? Cô đã khỏi chưa? Đã khỏe lại chưa?
Thượng Vũ choáng ngộp với vô số câu hỏi của Tiểu Hảo. Cô cười có chút ngại ngùng, nhanh nhảu đáp:
- Không. Tôi không sao, bây giờ ổn rồi, ổn cả rồi.
Angel cũng đi đến:
- Không sao khỏe lại là được rồi, em vào trong đi Thượng Vũ, Tiêu tổng đã vào rồi.
Thượng Vũ tròn xoe mắt:
- Tiêu tổng đã đi làm rồi hả chị?
Angel gật đầu:
- Ừ, chiều nay có cuộc họp quan trọng. Một năm 2 lần nên Tiêu tổng thường sẽ đi sớm hơn một chút.
Thượng Vũ gật gật, cô gấp gáp:
- Vậy em vào trong trước, trưa mình gặp lại.
Nói rồi cô đi nhanh vào trong. Tiểu Hảo nhìn nhìn theo Thượng Vũ, cô nói nhỏ vừa đủ cho cô và Angel nghe:
- Thượng Vũ xinh đẹp và may mắn thật.
Angel nhìn Tiểu Hảo, cô nghiêm giọng:
- Là cô ấy vốn được như thế!
Tiểu Hảo nhìn thoáng qua Angel, cô có chút chột dạ, lại thôi không nhìn theo hướng cánh cửa CEO kia nữa.
Thượng Vũ rón rén đi vào trong, vừa mở cửa vào đã gặp được ánh mắt sáng quắc của Tiêu Hàn.
- Em đi muộn.
Thượng Vũ trưng mắt:
- Tiêu tổng à, anh đi sớm.
Tiêu Hàn khoanh tay, vẻ dửng dưng:
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-kiep-nay-gap-go/259746/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.