Tác giả: 四大皆空
Dương Thiền mím môi, hiện tại có rất nhiều khúc mắc đang bủa vây lấy cõi lòng nàng. Nàng không thể không suy nghĩ kĩ càng lựa chọn từ ngữ, cố gắng nói một cách uyển chuyển nhất có thể.
"Chân nhân còn nhớ lúc vừa đến Thiên Đình? Khi đó Na Tra không biết sự thật, có chút hiểu lầm nên ngày ngày gây khó dễ, khiến người khác đau đầu không thôi." Dương Thiền ngừng một lúc, vô ý thức nắm chặt cánh tay run rẩy, cuối cùng vẫn phải hỏi rõ ràng: "Dương Thiền muốn hỏi chân nhân, không biết có phải Dương Thiền cũng giống Na Tra hay không."
Mấy ngày nay nàng thường xuyên mất ngủ. Lời hứa của Trầm Hương còn văng vẳng bên tai, đã rất nhiều lần nàng nhớ lại những lời nói giữa nàng và hắn, cứ như trong cuộc đối thoại đó có chỗ sơ hở, mà những sơ hở này chính là lối thoát hoá giải cho tất cả.
Có một ngày, nàng nhìn thấy Na Tra mà đột nhiên đem lòng hâm mộ. Nếu có thể vô tri vô giác giống như Na Tra, yêu hận chỉ dựa vào tâm ý thì sẽ thoải mái hơn biết bao. Thế nhưng chỉ một câu cảm thán xen lẫn một chút ai oán đó lại khiến nàng giống như bị sét đánh, kể từ đó hàng đêm đều lẩn quẩn trong lòng nàng.
Giờ này khắc này, ánh mắt nàng nhìn Ngọc Đỉnh tựa như một người gặp khó khăn đủ đường nhìn phật đà mà mình thờ phụng.
Ngọc Đỉnh âm thầm thở dài, không biết nên xem câu hỏi của Dương Thiền là nằm ngoài dự tính hay là có tình có lý. Y do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-doc-ngan-nam-nhu-mot-cai-chop-mat/1060554/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.