Hành động của Triệu thừa tướng sau đó làm cho kẻ khác không thể tưởng tượng. Hắn một đường chạy trở về phủ Thừa tướng, không để ý thân thể mệt nhọc, không đóng cửa, vừa hồi gia liền vọt vào trong phòng mình.
Con trưởng Triệu Duệ Tân của hắn thấy phụ thân vội vàng, trên mặt còn mang nụ cười quỷ dị, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải, theo phụ thân vào phòng mới phát hiện hắn đang lục tung tựa hồ đang tìm cái gì đó.
“Cha, ngài đang tìm cái gì? Ta đến giúp......”
Hắn vừa muốn tiến lên hỗ trợ, đã thấy Triệu thừa tướng mặt lộ vẻ vui mừng từ trong rương lấy ra một cái khăn màu đỏ bằng tơ tằm, không, phải nói là hỉ khăn.
“Cha? Ngài cầm cái này làm cái gì?”
Trong nhà mọi người đều biết hỉ khăn nầy là tín vật đính ước của Triệu Bá Ân cùng Trầm Tư Dung, Triệu Bá Ân từng tuyên bố muốn Trầm Tư Dung đội hỉ khăn nầy nở mày nở mặt vào Triệu gia, nhưng cuối cùng nguyện vọng này vẫn không thực hiện được. Tư Dung qua đời, Triệu Bá Ân lại coi hỉ khăn như châu báu không cho phép người khác đụng vào, còn đem nó cẩn thận cất giấu kỹ ở đáy rương, thỉnh thoảng thấy vật nhớ người, để giải nổi khổ tương tư, thế nhưng hiện giờ hắn lại lấy ra, còn thô lỗ vò trong tay, thật sự không bình thường.
Triệu thừa tướng tựa hồ không thấy trưởng tử, chỉ một mực lặp lại một câu nói: “Mau, tới không kịp...... Mau, tới không kịp......”
“Không kịp? Cái gì không còn kịp rồi? Cha......”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-do-vo-luong/1456333/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.