Trong Dương Vân điện một bé gái mới sinh xinh đẹp đến quỷ giận thần hờn đang yên tĩnh nằm trong nôi. Dù mới ra đời nhưng ngũ quan đã cực kỳ tinh xảo đôi mắt to tròn như hai viên bi lấp lánh như những vì sao giữa trời đêm, lông mi bé thì đen dài cong vút như cánh bướm vũ động trong gió, hai hàng lông mày lá liễu đem mun tựa như được cắt tỉa hàng ngày, sống mũi thì cao vút đôi môi nhỏ nhắn hồng như hoa sen, đặc biệt giữa mi tâm cứ mỗi một giờ là lại xuất hiện một loài hoa kèm theo hương thơm của loài hoa đó càng chứng minh cho thân phận hoa thần của đứa bé này.
Trên giường Vương Mẫu nương nương đang rất yếu nhưng bà rất hạnh phúc mà nhìn nữ nhi bảo bối của mình đang xòe tròn mắt tò mò xem chúng tiên trong điện. Nàng mở miệng cười nhìn thiên đế nói: "Ngài lại đây nhìn con chúng ta xem, lần nào cũng vậy thấy con như thấy hổ. Yên tâm! Người nữ nhi này không giống như những đứa khác, bộ dạng trắng trẻo dễ thương, không giống một đứa bé sơ sinh một chút nào đâu."
Thiên Đế đang đứng ở trước cửa điện cùng chúng tiên, thấy Vương Mẫu gọi thì nhìn nhìn vào điện. Cả đời của ông uy phong lẫm liệt nhưng khuyết điểm duy nhất của ông nói ra thì thât buồn cười. Đó là nam tử cao to như ông lại sợ trông thấy hình dáng của một đứa trẻ sơ sinh, chuyện này từng làm trò cười một thời gian trong thiên đình cũng không phải chuyện bí mật gì. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dinh-hoa-vay/2168071/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.