Edit: Lacey
Tôn Hoài Cẩn lái xe tới bệnh viện Chu Du nằm, trước khi vào phòng của cô anh đã ghé qua bàn y tá hỏi thăm nguyên nhân nhập viện của cô.
Trong phòng bệnh, mặc dù tiểu cô nương đã gần như khỏi hẳn nhưng sắc mặt vẫn nhợt nhạt như cũ, thân thể giống như gầy đi một vòng, quần áo bệnh nhân rộng thùng thình cùng kiểu dáng với chăn và ga giường, nhìn cô càng trở nên nhỏ bé hơn.
Thấy Tôn Hoài Cẩn tiến vào, ánh mắt của Chu Du sáng lên, sau đó mới lộ ra chút thần sắc khẩn trương:"Anh tới rồi..."
"Ừ." Tôn Hoài Cẩn đi đến mép giường, giọng điệu thờ ơ:"Em dùng tờ phiếu kia, tôi không thể không tới."
Lời này của anh thật đáng ghét mà.
Nhưng dù gì cũng là do cô sai trước, Chu Du cũng không cảm thấy ủy khuất.
"Em muốn nói với anh là..." cô cúi đầu mím môi, "Hôm đó em sửng sốt không phải bởi vì lúc đó em cố tình giở trò kích thích anh, chỉ là em không nhận ra lần đó em rốt cuộc có cảm xúc gì..."
Bên cạnh giường bệnh có đặt ghế nhưng không thấy Chu Đạt Sinh hay Lý Triệt Triệt đâu, Tôn Hoài Cẩn ngồi xuống, nghe cô chậm rãi nói.
"Lần đó cảm xúc của em lên xuống quá nhanh, giống như tàu lượn siêu tốc vậy, cho nên lúc ấy mới không đáp lại anh." Cho dù bây giờ có nghĩ lại thì mọi thứ vẫn là một mảnh mông lung, mộng ảo.
"...Thực xin lỗi." Không phải Chu Du chưa chuẩn bị gì, cô đêm qua thậm chí còn vì hôm nay mà viết trước một bản xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-di-ke-thu-ba/993951/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.