Chu Du nhìn Tôn Hoài Cẩn che miệng nín cười, mặt cô đỏ không khác gì quả cà chua chín luôn rồi.
Vết đỏ lan đến tận mang tai, cô gái nhỏ nhìn anh bằng đôi mắt ngấn lệ, hít một hơi thật sâu rồi dùng sức ngồi xuống, đem nguyên cây côn th*t của người đàn ông nuốt vào.
Sự mềm mại đột ngột khiến đại não của Tôn Hoài Cẩn trống rỗng, thành công phá vỡ vẻ bình thản của anh, có thể thấy được nụ cười của anh nay mang cả chút khó chịu.
Cô ngồi xuống rất mạnh, với tư thế này, quy đầu của người đàn ông đã như có như không chạm vào miệng tử cung, Chu Du bị loại cảm giác căng trướng mãnh liệt này làm cho thở gấp, nước mắt cũng không kịp lau, từng giọt từng giọt hòa thành một suối nước nhỏ dưới cằm của cô.
"Ưm..."
Trong cơn mê man Chu Du nghe thấy Tôn Hoài Cẩn thở dài một tiếng, khóe miệng cong lên và khuôn mày nhướn lên nay đã thu lại.
"Tiểu Du, em động một chút đi."
Quy đầu bị nơi mềm mại chật hẹp nhất của thiếu nữ gắt gao xoắn lấy, miệng Tôn Hoài Cẩn mở lớn, không ngừng thở dốc.
Trong nháy mắt đó Chu Du bắt được một biểu tình gọi là chật vật trên gương mặt của Tôn Hoài Cẩn.
Biểu tình đó có thể hiểu là: Tôi muốn làm, nhưng tôi không thể.
Tức khắc, cô cảm thấy những giọt nước mắt vừa rồi của mình hoàn toàn xứng đáng, Chu Du giống như một con cún con quẫy đuôi tự hào đòi khen thưởng vậy.
"Anh cầu xin em đi."
Cô vừa nói vừa khóc thút thít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-di-ke-thu-ba/993945/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.